Bạch Hổ lắc đầu.
Trương Huyền tiếp tục hỏi:
- Vậy ngươi có biết, bốn phía này có cấm địa gì là các ngươi không thể tới không?
Nếu là Khổng miếu, khẳng định là cấm địa, không biết nơi này, nhưng cấm địa hẳn là rõ ràng.
Bạch Hổ suy nghĩ một chút nói:
- Cấm địa là có, bất quá là lãnh địa của Kim Linh Vân Hổ, lần trước ta trong lúc vô tình đi vào, bị đánh gần chết... Đúng, chủ nhân, nó là vương giả trong phạm vi vạn dặm ở nơi này, nếu như ngươi có đồ vật muốn tìm, nó hẳn sẽ biết!
- Kim Linh Vân Hổ?
Vẻ mặt Trương Huyền vô cùng nghi hoặc.
Thời điểm hắn ở Thánh Tử điện, nghiên cứu qua không ít Thánh thú, còn chưa từng nghe qua thứ này.
- Là... một con cọp cái, ta đã từng theo đuổi nàng... Khụ khụ, nhưng không thành công!
Xích Ngạch Bạch Hổ tràn đầy xấu hổ.
Lúc trước nghĩ đến mình một thân trắng tinh, anh tuấn có một không hai, liền mạo hiểm đi tìm đối phương... Kết quả, mới đi đến lãnh địa của đối phương, còn không có nhìn thấy cái bóng, liền bị xách đuôi ném ra... Bây giờ suy nghĩ một chút cũng cảm thấy xấu hổ...
Cọp cái, quả nhiên không thể trêu vào ah!
Về sau tìm lão bà, tuyệt đối không thể tìm cọp cái, sói cái ở bên cạnh thoạt nhìn rất dịu dàng...
Không biết ý nghĩ trong lòng nó, Trương Huyền hỏi:
- Nó có thực lực gì?
Con tọa kỵ này, mặc dù là Tâm Huyết Lai Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298044/chuong-3231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.