Chẳng lẽ đi lầm đường?
- Chuyện này...
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Khung Mộc Thanh Giao cũng sững sờ, tràn đầy nghi ngờ.
Xem ra nó chưa từng tới nơi này bao giờ, cũng không biết chúng một mực thủ hộ lối vào, đằng sau sẽ là cảnh tượng như vậy.
- Chủ nhân, toàn bộ rừng rậm ta đều đã tìm qua, chỉ có một cửa vào... Nơi này có thể cũng là Khổng sư cố ý lưu lại khảo nghiệm, muốn tìm được Khổng miếu, chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm lối vào hay không?
Suy tư một chút, Khung Mộc Thanh Giao nói.
- Cũng chỉ có khả năng này...
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Loại trừ như vậy, thật nghĩ không ra khả năng khác.
Vùng sa mạc này, có lẽ giống như rừng rậm trước đó, tìm được cửa vào mới có thể đi vào tầng tiếp theo, mà Khổng miếu chân chính, lại không biết ẩn giấu tầng mấy.
Bất quá thời điểm tới cũng đã biết, Khổng miếu không dễ dàng tìm kiếm, lúc này tùy tiện tuyển cái phương hướng, ngồi ở trên lưng Thanh Giao nhanh chóng tiến lên.
Sa mạc khô hanh cực nóng, một bóng người cũng không có, bay chưa tới một canh giờ, một người một thú liền cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa, bờ môi khô nứt.
- Có gì đó quái lạ...
Đứng ở trên đất cát cực nóng, Trương Huyền cau mày.
Dựa theo thực lực của bọn hắn, đừng nói chỉ là sa mạc, xem như nằm ở trong dung nham, một canh giờ cũng sẽ không có bất kỳ biến hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298014/chuong-3247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.