Vốn nghĩ giống như Thánh thú trước đó ở trong rừng gặp phải, thuần phục một con, để bọn chúng mang theo mình đi tìm ốc đảo, không nghĩ tới yếu ớt như vậy, tiện tay một kiếm, không những không xuất hiện tác dụng cảnh cáo, còn đánh nổ... Biến thành hạt cát, xem như hắn cũng không có cách nào khôi phục ah.
- Cái linh tính này... Quá yếu đi!
Trương Huyền xoa xoa mi tâm, vẻ mặt im lặng.
Còn tưởng hai đại gia hỏa này giống như Thánh thú, khó mà đối kháng, không nghĩ tới đơn giản như vậy liền giết. Linh tính so với những bảo vật hắn Khải Linh kia còn nhỏ yếu hơn nhiều.
- Các ngươi... Có thể lại nghĩ biện pháp dẫn tới vài con hay không!
Vẻ mặt Trương Huyền xấu hổ nhìn lại.
Thật vất vả dẫn tới, tin tức gì cũng không có đạt tới, liền bị đùa chơi chết... Lần sau nhất định phải chú ý.
- Được!
Mọi người gật đầu.
Lần này một tu sĩ lấy ra hồ lô, không uống trực tiếp ném ra ngoài. Dòng nước chảy vào sa mạc, tựa như bốc cháy lên sương trắng, đáng tiếc không có Sa Cự Nhân tới.
- Hẳn là phải uống nước mới được...
Chờ hồi lâu không có tác dụng, Trương Huyền nói.
- Ừm!
Người này bất đắc dĩ gật đầu, lần nữa lấy ra một hồ lô, ngửa đầu uống vào mấy ngụm.
Nước không uống còn tốt, càng uống càng khát, cả người giống như muốn bốc khói, cố nén cảm giác hôn mê trong đầu, lần nữa ném hồ lô ra.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2298011/chuong-3250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.