Tiếng nói kết thúc, trước mắt lần nữa xuất hiện một cái bình ngọc, còn chưa tới trước mặt, Trương Huyền liền cảm thấy huyết dịch không ngừng sôi trào, dường như sắp thiêu đốt.
Mặc dù huyết mạch Trương gia trong cơ thể hắn đã bị tước đoạt, nhưng trong bình ngọc là huyết dịch của nhân tộc Cổ Thánh, đối với hắn mà nói, khẳng định hữu dụng hơn Cổ Thánh Dị Linh tộc.
- Huyền nhi, còn không mau mau cảm ơn lão tổ!
Hưng kiếm thánh kích động vội vàng truyền âm.
- Đa tạ lão tổ...
Trương Huyền khom người.
- Không cần khách khí! Đây là ngươi nên được!
Nói xong, thanh âm tan biến, ngay sau đó khí tức Cổ Thánh biến mất, giống như chưa hề xuất hiện qua.
Biết vị tiên tổ này khẳng định lần nữa ẩn núp, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Khổng miếu mở ra, Cổ Thánh tới không chỉ một người, đối với bọn hắn mà nói, cũng có cơ duyên thuộc về mình, đương nhiên càng ẩn nấp càng tốt.
Nếu không bị phát hiện, liên hợp vây công, chết cũng không biết chết như thế nào.
- Cổ Thánh huyết dịch, đến cùng có ích lợi gì?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn về phía cha Hưng kiếm thánh, truyền âm.
- Cổ Thánh huyết dịch, mỗi một giọt đều ẩn chứa năng lượng to lớn, hơn nữa trong đó ẩn chứa lý giải của Cổ Thánh đối với tu luyện, có thể luyện hóa, một giọt, cũng đủ để cho người nhanh chóng tiến bộ, tu vi tăng lên tới cảnh giới không thể tưởng tượng!
Con mắt Hưng kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297943/chuong-3283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.