- Ừm, chúng ta đi!
Dường như đã sớm biết quyết định này của hắn, Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Hắn...
Trương Huyền nghi ngờ.
- Hắn đã đột phá đến Cổ Thánh, cho dù có truyền thế mẫu phù bao phủ, cũng không cách nào đi vào!
Lạc Nhược Hi giải thích.
- Quả nhiên...
Nghe nàng thừa nhận, Trương Huyền gật đầu.
Vừa rồi cũng có chút suy đoán, không nghĩ tới là thật. Xem ra không chỉ bản thân có kỳ ngộ, đạt được Cổ Thánh lực ở Đại Thành điện, Ngột Thần cũng có cơ duyên không nhỏ.
Phần phật!
Mang theo đám người Lạc Càn Trinh, Tưởng Phương Du, Trương Huyền theo ở phía sau đi vào đại điện.
Trong đại môn, khác biệt phân điện khác, cũng không phải gian phòng rộng rãi, mà là tiểu viện đường kính trăm mét, chính giữa là một đài cao đứng sừng sững, dường như có phong ấn ở phía trên, cho người ta một loại cảm giác áp bách, không cách nào tới gần.
Bên đài cao, mấy chục cây hạnh song song, bởi vì là mùa đông, lá cây sớm đã rụng sạch, chỉ còn lại có cành cây trụi lủi.
Ở trước đài cao, bày đầy bồ đoàn, lít nha lít nhít, chừng ba ngàn cái, vừa vặn đối ứng ba ngàn học đồ của Khổng sư.
- Đây là Hạnh Đàn?
Trương Huyền nhíu mày.
Còn tưởng rằng thần thánh cỡ nào, thoạt nhìn quá bình thường.
- Ừm, năm đó Khổng sư giảng bài, học sinh của hắn ở phía dưới nghe giảng!
Lạc Nhược Hi gật đầu:
- Không nên xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297855/chuong-3329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.