Lạc Nhược Hi giải thích.
Trương Huyền gật đầu, vi ngôn đại nghĩa, lời ít mà ý nhiều, nghe một lần, có thể lý giải ra một lần khác biệt, mà chương trình học của hắn, giảng giải quá rõ, ngược lại mất đi loại ý vị này.
Có đôi khi hóa giản vi phồn, có thể để cho rất nhiều người rõ ràng, nhưng có lúc hóa phức tạp thành đơn giản, ngược lại càng có ý cảnh hơn!
- Ngươi giảng bài, giảng giải kỹ càng, xen lẫn không ít lý giải của mình, người khác tu luyện, sẽ nghiêm ngặt dựa theo ý nghĩ của ngươi tiến hành, hình như điêu khắc khuôn mẫu, đã hình thành thì không thay đổi! Mà Khổng sư giảng bài lời ít mà ý nhiều, mỗi người lý giải toàn bộ không giống nhau, liền có thể thành tựu vô số cường giả!
Thấy hắn nghĩ thông suốt, Lạc Nhược Hi tiếp tục nói.
Tu luyện không phải khuôn mẫu điêu khắc, nói càng kỹ càng, sẽ hạn chế tu luyện giả, sẽ ràng buộc đối phương tưởng tượng cùng lý giải. Chỉ có vi ngôn, để cho bản thân bọn họ lĩnh ngộ ra đại nghĩa, mới có thể ký ức càng thêm sâu sắc, đi càng xa.
- Ừm!
Trong lòng sinh ra ý nghĩ, Trương Huyền lần nữa nhìn về phía nữ hài trước mắt, ánh mắt có chút phức tạp.
Nói thật, hắn đối với vị bạn gái này, thật sự là không có chút hiểu rõ nào, chung đụng càng nhiều, phát hiện nàng biết càng nhiều, giống như một hải dương bát ngát, vốn cho rằng đã đi tới biên giới, ai biết còn ở đường ven
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297845/chuong-3335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.