- Cũng phải...
Cổ Thánh khác lặng im.
Trương Hoằng Thiên nói trần trụi, nhưng quả thực là sự thật.
Cái quy củ gì, cái ước định gì, trò đùa trẻ con mà thôi, liên lụy đến Xuân Thu đại điển, ai còn có thể quản đến nhiều như vậy?
Dị Linh tộc, Thánh Thú, chỉ có một danh ngạch, cũng không có quá nhiều tranh luận, chẳng lẽ thật cho rằng từ bỏ món bảo vật này?
Chỉ cần có người đi vào, chẳng khác nào biết tình huống bên trong, đến lúc đó Xuân Thu đại điển ở trong tay ai, quá rõ ràng, một khi rời cung điện, Cổ Thánh thủ hộ bên ngoài sẽ ra tay!
Khi đó, đã không phải Bất Hủ cảnh có thể nhúng tay, kết quả sau cùng, vẫn là phải dựa vào Cổ Thánh mới có thể nói chuyện!
- Trước phân phối danh ngạch đi!
Những lời này, sợ gây nên hoảng loạn, nên các Cổ Thánh chỉ truyền âm.
- Những danh ngạch này, đều là Trương Huyền đạt được, phân chia như thế nào, chúng ta đều tôn trọng quyết định của hắn!
- Ừm!
Mọi người đồng thời gật đầu.
Thân là Cổ Thánh, đối với những danh ngạch này, không làm ra một chút cống hiến, thật không tiện cưỡng cầu.
...
- Lão sư, đám người Trịnh Dương tạm thời liên lạc không được, có điều gặp qua bằng hữu của bọn hắn đưa tin, dường như đều được một loại cơ duyên nào đó, ở trong các tiểu thế giới, không cách nào rời đi, khả năng không có cơ hội đi vào chủ điện!
Không đi quản Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297800/chuong-3354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.