- Chạy đi đâu...
Nhan Thanh Cổ Thánh gào thét, phương thiên họa kích hóa thành lưu quang.
Trương Hoằng Thiên cũng hướng về phía trước, cả người biến thành một thanh trường kiếm sắc bén, phá không mau chóng đuổi theo.
Nhân kiếm hợp nhất!
Thấy hai đại cao thủ công kích, phong cấm không gian, cưỡng ép chạy trốn làm không cẩn thận sẽ ngã vào thời không loạn lưu, không rõ sống chết, Thần Dung Hoàng không để ý tới chạy trốn, quay người lại, trường đao trong tay lần nữa bổ ngang xuống.
Lực lượng song phương ở trên trời đối đầu, ba đại cao thủ lần nữa phun ra máu tươi, bay ngược ra.
Luân phiên chiến đấu, đều là dầu hết đèn tắt, có thể kiên trì đến bây giờ, tất cả dựa vào một cỗ ý niệm chống đỡ.
- Thù hôm nay, tương lai nhất định sẽ trả...
Cố nén thương thế trong cơ thể, Thần Dung Hoàng đứng dậy, dường như cảm ứng được cái gì, lại không để ý tới chém giết hai người, cắn răng một cái, trường đao trong tay điểm hư không một cái, một lối đi tối thui xuất hiện, thân thể lay động, thẳng tắp nhảy ra ngoài.
Nếu như mặc cho hắn nhảy vào thông đạo, chẳng khác nào cá bơi biển cả, hổ vào thâm sơn, còn muốn bắt lại đã không thể nào.
Nhan Thanh Cổ Thánh cắn chặt hàm răng, phương thiên họa kích trong tay run rẩy, muốn phong tỏa không gian, chỉ thấy thông đạo kéo dài ra xa đột nhiên ngừng lại, Thần Dung Hoàng bất cứ lúc nào cũng sẽ chạy trốn, như cá mắc cạn, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dao-do-thu-quan/2297754/chuong-3378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.