🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hắn nghĩ tới rất nhiều phương pháp ứng đối, cũng có thể bảo đảm, đối phương khó mà phát giác ra thân phận chân thật của mình.

Nhưng lại quên vấn đề thời gian.

Vừa mới xuất hiện biến cố, đương nhiên là Giám Bảo sư ngày hôm nay tới, nắm giữ hiềm nghi lớn nhất.

- Ngày hôm nay tới hết thảy bốn vị, theo thứ tự là Khai Ủng thành Ổ Thao, Hồ Hải thành Ma Vô Hữu...

Lấy ra danh sách, trung niên hộ vệ liếc mắt nhìn:

- Bốn người các ngươi ra khỏi hàng!

Trương Huyền nhấc chân đi ra.

Giờ phút này càng chột dạ, càng dễ dàng bị phát hiện, còn không bằng thản nhiên đối mặt.

Dù sao thân phận Ổ Thao của hắn trong sạch, cũng không sợ điều tra.

- Các ngươi là ngày hôm nay đến?

Mặc Linh Cổ Thánh chậm rãi đi tới trước mặt, con mắt quét bốn người một lần, cũng không phát hiện bất kỳ đặc thù gì.

Ở trên người Trương Huyền, tuy dừng lại phút chốc, vẫn không có phát giác gì.

Cau mày, thấy tất cả Giám Bảo sư đều lộ ra vẻ cảnh giác, Mặc Linh Cổ Thánh nhìn quanh một vòng, giải thích nói.

- Mọi người không cần khẩn trương! Chúng ta đang điều tra một nội gian lẫn vào Linh Hoàng cung, chỉ cần chư vị không có tâm tư khác, thì không cần lo lắng.

Nghe nói dò xét nội gian, mọi người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Tuy bọn họ có đôi khi có chút lòng tham, nhưng là Giám Bảo sư thực sự, cùng nội gian không chút liên quan.

Nhìn biểu tình của tất cả mọi người ở trong mắt, Mặc Linh Cổ Thánh đồng dạng không có phát hiện bất cứ dị thường nào, chân mày nhíu càng chặt, nói tiếp:

- Vị nội gian này, là một Vu Hồn sư, bởi vậy linh nhục khẳng định không có phù hợp như tu luyện giả bình thường. Đây là bảo vật dò xét độ linh nhục phù hợp, chỉ cần các ngươi ở phía dưới đi một chuyến, liền có thể phân biệt ra được thân phận thật sự!

Nói xong, cong ngón tay búng một cái, một viên cầu xuất hiện trên không trung, xoay tròn, tản mát ra quang mang sáng tỏ.

- Bốn vị ngày hôm nay vừa tới, không bằng tới trước đi!

Nói xong, nhìn về phía đám người Trương Huyền.

- Được!

Trong đám người, một Giám Bảo sư đi ra.

Người này tên là Ma Vô Hữu.

Hai bước đi tới dưới viên cầu, thân thể bị ánh sáng bao phủ.

Ông!

Một hàng con số xuất hiện ở trong viên cầu.

Chín mươi bốn!

- Độ phù hợp vượt qua chín mươi, không phải là Vu Hồn sư... Đi xuống đi, vị kế tiếp!

Liếc mắt nhìn, trung niên hộ vệ nói.

Dựa theo tình huống bình thường, người vừa ra đời linh nhục là phù hợp nhất, cơ bản đều sẽ đạt tới một trăm, có điều kèm theo tu luyện, nguyên thần xuất khiếu, linh hồn sinh ra thuế biến, sẽ xuất hiện tình huống không quá dung hợp.

Mặc dù như thế, chỉ cần không phải Vu Hồn sư, độ phù hợp sẽ tuỳ tiện vượt qua chín mươi.

Thấy không phải bản thân, Ma Vô Hữu cũng không có cái gì ngoài ý muốn, xoay người đi trở về.

Ngay sau đó vị Giám Bảo sư thứ hai đi tới.

Chín mươi hai!

Đồng dạng phù hợp điều kiện.

Vị thứ ba, chín mươi sáu!

Đến phiên Trương Huyền, hít sâu một hơi, cũng đi tới.

Danh Sư đại lục, không có Vu Hồn sư, món bảo vật này chưa bao giờ thấy qua, cũng chưa từng đo lường qua, bởi vậy Trương Huyền cũng không biết, độ linh nhục phù hợp của mình đến cùng là bao nhiêu, có điều hắn tu luyện chính là Thiên Đạo công pháp, tuy Vu Hồn có thể rời thân thể, độ phù hợp hẳn sẽ không thấp hơn người bình thường.

Đi tới dưới viên cầu, thân thể lập tức bị một đạo quang mang ôn nhuận bao phủ.

Hô!

Một nhóm chữ xuất hiện ở phía trên.

Một trăm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.