🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Làm sao bây giờ?

Nghiên cứu một hồi, không biết đến cùng chuyện gì xảy ra, Mặc Linh Cổ Thánh đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn lại.

- Vốn còn muốn bắt sống, sau đó sưu hồn, biết tình huống của Linh Hoàng, dò xét vị trí Long huyết, hiện tại đã chết, chỉ có thể quên đi...

Trương Huyền cười khổ.

Cổ Thánh khác đều lợi hại như thế, vị này, quá không đáng tin cậy!

Cầm đao chọc qua, vốn nghĩ đối phương sẽ né tránh và ngăn cản, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, trực tiếp treo... Đằng sau chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn, cũng không có cách nào thi triển, có loại cảm giác chọn nhầm đối tượng, suy nghĩ một chút liền tràn đầy tâm tắc.

Bất quá, nếu như ý nghĩ này của hắn cho Lam Nhai Cổ Thánh chết đi biết, khẳng định sẽ trực tiếp khóc lên... Làm sao, phương thức ta chết không đúng?

Có muốn cứu ta sống lại, lại chết một lần cho ngươi xem hay không,...

- Còn muốn ngụy trang thành hình dạng của hắn hay không?

- Đương nhiên, nếu không làm sao đi vào Tẩm điện?

Trương Huyền lắc đầu, tinh thần khẽ động, xương cốt toàn thân “cục cục” vang vọng, tính cả khí tức linh hồn, đều trở nên giống như Lam Nhai Cổ Thánh.

Đưa tay cởi ra quần áo của hắn, mặc ở trên người mình, trữ vật giới chỉ cũng lấy tới, mang trên ngón tay.

Liếc mắt nhìn, trong lòng Mặc Linh Cổ Thánh chấn động.

Còn tưởng rằng chỉ là hình dáng ngụy trang, để cho người ta khó phân biệt thư hùng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, cử chỉ phong thái, khí tức linh hồn, thậm chí lực lượng tâm cảnh, cho người cảm giác, đều hoàn toàn tương đồng, nếu không phải Lam Nhai Cổ Thánh còn nằm trên mặt đất, không nhúc nhích, thật sự cho rằng căn bản không có chết!

Bình thường ngụy trang, chỉ là dung mạo giống nhau, linh hồn cùng tâm cảnh không có khả năng tương đồng, mà cái trước mắt này... Người thân nhất cũng không thể nhận ra!

Quá nghịch thiên!

- Lam Nhai Cổ Thánh, sau khi lấy nước suối về, bình thường sẽ đưa đến nơi nào?

Không để ý tới hắn khiếp sợ, Trương Huyền hỏi.

- Bình thường sẽ đi vào Tẩm điện, còn nơi nào, ta cũng không rõ ràng...

Mặc Linh Cổ Thánh vội vàng trả lời.

- Vậy là tốt rồi, vừa vặn đi qua điều tra một phen!

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Nếu là đi Tẩm điện, vừa vặn có thể quang minh chính đại tiến vào bên trong.

Lăng không trảo một cái, trong giới chỉ của Lam Nhai Cổ Thánh chuẩn bị hồ lô xuất hiện, rót đầy nước sạch.

Làm xong những thứ này, Trương Huyền liếc mắt nhìn Mặc Linh Cổ Thánh, bàn giao nói:

- Ta một người đi vào là được!

Đối phương bây giờ bị Linh Hoàng kiêng kị, tự do ra vào Tẩm điện cũng có chút khó khăn, còn không bằng chớ theo ở phía sau, bản thân dễ dàng hơn một ít.

Nếu không, vừa mới đi vào, chỉ sợ phải gặp đến nghi ngờ, bị người phát hiện.

- Quá nguy hiểm, ta sợ xảy ra vấn đề...

Mặc Linh Cổ Thánh tràn đầy lo lắng.

Hội trưởng chỉ là Bất Hủ cảnh đại viên mãn, Tẩm điện theo hắn biết, ít nhất có ba vị Cổ Thánh tồn tại, một khi bị phát giác, trốn cũng trốn không thoát!

- Yên tâm, thật muốn xảy ra vấn đề, ngươi xông tới chi viện...

Trương Huyền mỉm cười, thu thi thể Lam Nhai Cổ Thánh vào trữ vật giới chỉ.

Cổ Thánh một thân đều là bảo vật, không thể lãng phí.

Dừng lại một chút, biết thân phận của mình bây giờ dường như xấu hổ, đi qua quả thực sẽ dẫn tới phiền phức, Mặc Linh Cổ Thánh đành phải gật đầu.

Không nói đối phương có thân phận hội trưởng, chỉ nói Danh Sư thiên tài nhất Danh Sư đại lục, thật gặp phải nguy hiểm, liền không thể khoanh tay đứng nhìn.

- Ừm!

Làm ra quyết định, Trương Huyền không nói nhiều, thân thể vụt qua, đi ra cung điện, thẳng tắp bay về phía Tẩm điện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.