🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hiển nhiên, ở trong nháy mắt cốt long gần thôn phệ, giọt Long huyết này bị nàng cướp đi.

Là nữ tử, thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, tu vi sâu không lường được, giống như lão giả phía trước, đồng dạng đạt đến Cổ Thánh nhị trọng Chư Tử cảnh.

Lông mày Trương Huyền nâng lên.

Đã sớm đoán ra, Linh Hoàng Tẩm điện sẽ có mấy vị Cổ Thánh, nhưng mà không nghĩ tới nhanh như vậy.

- Đoạt huyết dịch lại...

Biết thời gian không đợi người, chờ lâu một giây đồng hồ, liền nhiều một giây nguy hiểm, Trương Huyền vội vàng ra lệnh.

Vèo!

Bàn tay trong Thiên Đạo chi thư lăng không bắt tới nữ tử.

Trảo một cái, không gian giam cầm, thân thể nữ tử trực tiếp bị đóng băng, không thể động đậy.

Bành!

Nữ tử hơi đỏ mặt, chỉ thoáng cái bay ngược ra.

- Cho...

Không nghĩ tới bàn tay này cường đại như thế, ngón tay nữ tử búng một cái, huyết dịch lập tức bay về phía Linh Hoàng.

Linh Hoàng vụt qua, đi tới trước mặt, đưa tay bắt tới.

Bàn tay trong thư tịch cũng phá không bắt đến.

Cả hai lực lượng khổng lồ đối đầu, trận pháp bốn phía không chịu nổi, nhao nhao nứt ra.

- Xảy ra chuyện gì?

- Linh Hoàng đang cùng người chiến đấu...

Rầm!

Trong nháy mắt, lại bay tới hai vị Cổ Thánh, giống như nữ tử, đều là Chư Tử cảnh, tuy cấp bậc không cao, nhưng hai người liên thủ, uy lực liền không đồng dạng.

Vốn Ngoan Nhân sắp cầm được huyết dịch, giờ phút này hai vị Cổ Thánh ngăn cản, lại không cách nào tiến lên mảy may, phảng phất như bị đóng ở tại chỗ.

- Trận pháp vận chuyển!

Bị lực lượng của Ngoan Nhân bài xích, Linh Hoàng cũng không lấy được Long huyết, hàm răng cắn chặt, bàn tay trảo một cái.

Ông!

Trong đại điện bố trí tốt trận pháp vận chuyển, vô số ánh sáng thời gian nháy mắt bao phủ Ngoan Nhân.

Đây là nơi ở của hắn, vì bố trí phù văn cùng trận pháp, hao tốn không biết bao nhiêu năm, tuy hiện tại Ngoan Nhân là đã khôi phục được tích huyết trùng sinh đỉnh phong, nhưng vẫn trong thời gian ngắn khó mà phá vỡ.

- Đây là ta tiêu phí vô số tâm huyết mới tinh luyện huyết dịch, há có thể bị ngoại nhân cướp đi?

Thấy Ngoan Nhân bị nhốt lại, Thần Linh Hoàng thở phào nhẹ nhõm, hừ lạnh một tiếng, lăng không trảo một cái, huyết dịch lập tức huyền phù ở trong lòng bàn tay, tản mát ra lực lượng cuồng bạo.

Lần nữa nhìn một chút, hình rồng trong đó phát ra thanh âm nghẹn ngào, giống như bị xóa đi linh trí.

Cổ tay khẽ đảo, há miệng muốn nuốt vào.

Hắn bị thương rất nặng, hủy cơ sở, không có gì bất ngờ xảy ra, không bao lâu liền sẽ tử vong, mà bây giờ có Long huyết tẩm bổ, hoàn toàn có thể khôi phục đến trước kia, thậm chí tiến thêm một bước!

- Ta...

Không nghĩ tới đến cuối cùng, còn bị cái tên này cướp đi, Long Cốt Thần Thương gào thét, vội vàng vọt tới.

Mạnh mẽ va chạm, để Thần Linh Hoàng lảo đảo, Long huyết từ ngón tay không tự chủ được rơi xuống.

- Ngươi muốn chết!

Nhướng mày, Thần Linh Hoàng vỗ xuống một chưởng.

Lạch cạch!

Cốt long chỗ nào chịu được, đầu cắm vào trên mặt đất, đập ra một cái lỗ to.

- Hừ!

Đánh bay Long Cốt Thần Thương, Thần Linh Hoàng lại vồ một cái, cầm lấy huyết dịch, vừa định đưa vào trong miệng, ngay sau đó cảm thấy đầu ngón tay chợt lạnh, dường như có gió xẹt qua.

Vội vàng cúi đầu, huyết dịch đã biến mất không thấy gì nữa.

- Cái gì?

Da đầu nổ tung, vội vàng nhìn lại, ngay sau đó nhìn thấy một cái hồ lô, chẳng biết lúc nào lơ lửng giữa không trung, thân thể uốn éo, lập tức nuốt huyết dịch xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.