Qua một khoảng thời gian tiểu Bột Bột đã tỉnh lại, xung quanh cậu đều là những người xa lạ, chân tay mình thì bị trói. Cậu nhóc nhìn qua người đàn ông đang ngủ gật ở bên, dùng tay đang bị trói của mình đập đập vào người hắn ta “ Chú gì đó ơi, ở đây là đâu vậy?”
Tên kia bị đánh thứ dậy có vẻ gắt gỏng “ Cái tên nhóc con này tỉnh rồi sao, như vậy mà không khóc”
Bột Bột chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông kia, tại sao cậu phải khóc, mami có dặn nếu rơi vào tình huống như thế này nhất định phải bình tĩnh “ Chú vẫn chưa trả lời câu hỏi của con, ở đây là đâu vậy?”
“ Mau đi nói với Tiêu tiểu thư rằng tên nhóc này đã tỉnh lại rồi” Hắn ta sai một tên khác đi thông báo cho người phụ nữ kia biết. Đưa tay vỗ vỗ vào cái má phúng phính của cậu nhóc con, hắn ta nhếch mép nói “ Nói ra thì nhóc cũng không biết đâu, nên giữ lấy hơi để lát nữa gọi ba mẹ lần cuối đi”
Cái người này cũng xấu tính quá đi, lại vỗ vỗ má cậu như vậy, lại còn nói cái gì mà gọi ba mẹ lần cuối, chưa biết ai phải gọi ba mẹ lần cuối đâu.
Tiêu Anh Trang giống như chỉ chờ tiểu Bột Bột tỉnh dậy để xuất hiện thôi vậy, cô ta đi tới trước mặt cậu nhóc làm ra vẻ thương tiếc lắm “ Chậc, tỉnh rồi. Vậy mà ba mẹ nhóc vẫn chưa tới”
Thôi thì không để cô ta phải đợi lâu nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-da-moc-bao-boi-nho-cua-bach-thieu/3554154/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.