Đông Trà bất ngờ bị đè xuống bàn, cô đưa tay chống tay vai anh ta mong rằng có thể giữ được một khoảng cách nào đó giữa cô và anh ta. Không biết ai lại chọc gì anh ta, rồi người hưởng lại là cô. Mà chính anh ta gọi Tần Nhạc Yên tới đo đồ cho cô, nói cô đo đồ lâu, sao mà cô biết được lâu hay nhanh là do Tần Nhạc Yên chứ có phải do cô đâu mà trách cô bỏ bê anh ta.
Khoảng cách giữa cô và Bách Thuân giờ đã rất gần nhau rồi, tay cô có phản kháng nhưng không đáng kể. Hai má cô đã đỏ lên rồi, thẹn quá hoá giận miệng nhỏ liền la lên “ Bách Thuân, anh phát điên gì vậy, thả tôi ra”
Anh đưa tay bóp lấy gương mặt nhỏ bé của Đông Trà, kéo gần lại phía mình, mùi thơm trên người cô đang vương quanh chóp mũi anh. Thơm thật, anh muốn nếm thử mùi thơm ấy, thêm với đôi môi nhỏ đỏ mọng kia nữa, giờ có vấn đề mới thả người ra.
Mặc kệ Đông Trà phản kháng, tay anh vuốt dọc theo gương mặt cô rồi giữ chặt lấy gáy, kéo mạnh về phía anh. Theo động tác ấy mà anh thành công chiếm giữ được bờ môi căng mọng một cách thô bạo.
Bất ngờ bị người kia thô bạo cưỡng chế, Đông Trà dùng hết sức để chống cự lại. Nhưng sức của một thiếu nữ như cô thì làm sao có thể chống lại được một người đàn ông chứ?
Bách Thuân tham lam cắn mút lấy môi mọng như con sói bị bỏ đói lâu ngày vậy. Tách mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-da-moc-bao-boi-nho-cua-bach-thieu/3554136/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.