Bách Thuân bị thương rồi nên Đông Trà sẽ là người nấu ăn. Tay nghề của cô cũng không tệ đâu, mấy món cầu kì thì có thể cô không làm được nhưng mấy món đơn giản thì không thể làm khó được cô.
Cô loay hoay một hồi thì cũng làm xong bàn đồ ăn rồi, nói là một bàn đồ ăn thôi nhưng thực ra chỉ có cháo trắng cùng với mấy món thanh đạm ăn cùng. Cô nghĩ người bệnh nên ăn thanh đạm như vậy thôi là được.
Giờ phải vào vác cái tên kia ra. Đông Trà tới trước cửa phòng mình, cô gõ gõ mấy cái trước rồi mới lên tiếng “ Bách Thuân, ra ăn tối thôi”
Cô từ sáng đến giờ chưa có gì bỏ vào bụng, vừa sáng đã gọi hai người Trần quản gia và Từ Thiêm đến xem tình hình Bách Thuân, về phòng thì cũngg ngủ mê man tới tận chiều mới tỉnh. Giờ trời vừa mới sập tối thôi mà bụng cô bắt đầu đánh trống rồi.
Không thấy trong phòng có phản ứng, cô định gõ thêm mấy cái vào cửa nữa thì cánh cửa được mở ra, Bách Thuân đã đứng trước mặt cô.
Tự nhiên có gì đó sượng trân. Đông Trà cứng nhắc quay người đi về phía bàn ăn “ Tôi còn tưởng anh không nghe, mau ra ăn thôi”
Hai người bọn họ ngồi đối diện nhau, Đông Trà múc một bát cháo đặt sang phía Bách Thuân. Cô bày ra dáng vẻ mong đợi biểu hiện của anh ta, mau mau khen tay nghề của cô đi.
Bách Thuân nhìn bát cháo trắng, rồi lại nhìn những món ăn kèm. Múc vào bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-da-moc-bao-boi-nho-cua-bach-thieu/3554134/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.