Tối hôm đó Đông Trà ở lại nhà họ Thôi. Phòng của cô là nơi đón được nhiều ánh sáng nhất trong nhà, vì thế mà lúc này nó đang được lấp đầy bởi ánh trăng sáng chiếu rọi qua lớp của kính.
Chiếc vòng ngọc trên tay cô được ánh trăng bao phủ, phát ra những tia sáng lấp lánh màu xanh lam. Thứ ánh sáng ấy như đang dẫn đường chọ Đông Trà tới một không gian khác vậy.
Đông Trà thấy mình đang ở một nơi vô định, bao phủ bởi những làn khói trắng. Cô cứ đi mãi ở trong đó, nơi này tựa như không có điểm cuối vậy, mơ hồ và hư ảo.
Làn khói trắng lần lượt tan đi, trước mắt cô là một người con gái, mặc một bộ đồ cổ trang màu trắng, trên đầu cài chiếc trâm hoa trà đỏ đang ngồi cạnh bàn trà, quay lưng lại phía cô. Từ người này như phát ra một luồng tiên khí vậy.
Tiến lại gần phía người ấy, Đông Trà khẽ lên tiếng hỏi " Xin hỏi, nơi này là đâu vậy?"
Tay người kia uyển chuyển nâng ấm trà lên rồi rót một ly trà, đặt sang vị trí đối diện với mình rồi quay người lại. Môi đào cong lên mỉm cười đầy dịu dàng " Đông Trà, tôi đợi cô rất lâu rồi. Ngồi xuống uống cùng tôi ly trà rồi tôi sẽ nói cho cô biết"
Đứng hình mất mấy giây, Đông Trà phải dụi mắt mấy lần để tránh bản thân không nhìn nhầm. Người kia không phải là cô sao? Không đúng, ngoại hình thì giống cô, nhưng khí chất từ người này lại hoàn toàn khác. Ôn nhu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-da-moc-bao-boi-nho-cua-bach-thieu/3554128/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.