Hai tháng nữa trôi qua, Bách viện đã được lão Trần cho người sửa lại xong xuôi chỉ chờ đến ngày cô chủ nhỏ của ông dọn tới đó.
Trong khoảng thời gian này, cứ ngày lẻ ngày chẵn là thi nhau hết Yên Trì Lâm đến Triệu Tử Manh đến dinh thự Bách gia này. Bọn họ đến riêng lẻ thì thôi, chứ hễ cứ đến cùng nhau lại gà bay chó sủa, hôm nào đẹp trời có thêm Thẩm Tinh nữa thì không khác gì một nhà trẻ.
Đông Trà suốt ngày phải đi dẹp loạn, thật đau đầu. Không gian yên tĩnh duy nhất của cô là thư phòng cũng bị mấy người nay làm phiền.
Đợi chờ mãi cũng đến ngày cô được tới Bách viện. Hôm đó chỉ có Trần quản gia đi cùng cô tới, Bách Thuân lại có chuyện làm ăn phải đi công tác mất mấy tuần.
Cửa viện vừa mở ra, một khung cảnh vừa lạ vừa quen thu vào trong đôi mắt sâu thẳm của cô. Một căn nhà theo phong cách cổ được pha thêm vẻ hiện đại để hợp với thời thế. Dáng vẻ nhỏ nhắn tò mò tìm hiểu từng ngóc ngách của Bách viện này.
Đây giống như một phủ đệ của vương thất xưa, được bảo dưỡng rồi trùng tu theo năm tháng. Dù có nhiều gian phòng được thay thế bằng những vật hiện đại nhưng không mất đi nét hoài cổ.
Có một căn viện lớn ở trung tâm thành phố Giang Thành như vậy, không biết Bách gia giàu đến cỡ nào.
“ Cô chủ nhỏ à, đợi lão già này với” Lão Trần chỉ vừa rời mắt đã không thấy cô chủ nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-da-moc-bao-boi-nho-cua-bach-thieu/3554118/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.