Vân Phí lại tiếp tục chắp tay sau lưng bước đi, gương mặt lạnh băng của hắn lúc này lại nhiều thêm một nét ưu thương. Khi nghe tin Tịnh Thanh đã tọa hóa từ 400 năm trước thì trong lòng hắn chợt lạnh lại. Hắn vốn nghĩ lão già Hoa Chu còn sống tốt thì những cố nhân khác không có vấn đề gì, nào ngờ một cái cố nhân... Tịnh Thanh sư thái đã tọa hóa từ 400 năm trước
......
1000 năm trước
Lần đầu gặp mặt của hắn và Tịnh Thanh chính là song phương đối lập nhau, Vân Phí ngay từ lúc chỉ mới là tiểu tử Trúc Cơ đã mang danh đồ tể, số người chết trên tay hắn cả một đời trước cũng nhiều hơn số gạo mà phàm nhân ăn. Tịnh Thanh lúc đó thân là chưởng môn Thanh Yên tông, một cái danh hoa chính phái lấy thiện làm đầu. Người của Thanh Yên tông lúc đó tuân theo vô vi, tự nhiên, thuận thiên mà hành sự nên rất được nhiều người kính trọng. Nhưng đồng thời đó cũng là con dao hai lưỡi, bởi vì lấy thiện làm đầu sẽ bị "chính nghĩa" làm mờ mắt. Vô tình Thanh Yên tông trở thành công cụ sát phạt của nhiều môn phái và các đại gia tộc
Vân Phí thân mang ác danh nên tự nhiên cũng không tránh khỏi tầm mắt của Tịnh Thanh, một số đại gia tộc có thù với hắn cũng tham gia vào việc này lấy danh nghĩa thế thiên hành đạo mà muốn tiêu diệt hắn
Chỉ là Vân Phí lúc đó tuy chưa đến trăm tuổi nhưng hắn cũng không phải là kẻ ngu, làm sao lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-cuu-vinh-sinh/2410893/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.