A Chấp không biết bản thân mình làm sao, nàng luôn cảm thấy so với vết thương hơi đau trên trán, thì trái tim đang đập liên hồi kia mới là bộ phận cần được chữa trị. Nhưng nàng lại không thể nói với A Thanh, bởi vì tim nàng chỉ nhảy loạn mỗi khi A Thanh tới gần, nàng sợ nếu nói ra thì A Thanh sẽ không đến gần mình nữa. Nàng thích cùng A Thanh thân cận, mặc dù như vậy làm cho cơ thể nàng trở nên rất kỳ lạ. 
“Có đỡ hơn chút nào không?” Tô Hoàn Thanh nhẹ nhàng hỏi. 
A Chấp gật đầu, nàng cảm thấy sau khi xoa thuốc, vùng trán lập tức mát lạnh, cũng thoải mái hơn nhiều, thầm nghĩ A Thanh hẳn là đại phu cực kỳ lợi hại. 
“Vậy thì thật tốt.” Tô Hoàn Thanh lộ ra ý cười. 
“A Thanh, ngươi chờ một chút, ta lập tức đi làm cơm.” Đang là buổi trưa, A Chấp nhớ tới vừa rồi chỉ lo tìm A Thanh, còn chưa kịp nấu cơm nữa! Nàng nhanh chóng chạy tới bệ bếp nhóm lửa. 
Tô Hoàn Thanh ra khỏi phòng phơi chút thảo dược, trong số đó rất nhiều loại đều là A Chấp giúp nàng hái. A Chấp vừa thông minh lại hiền lành, chỉ đáng tiếc là số mệnh và nhân duyên không được tốt. Tô Hoàn Thanh nghĩ bản thân không thể hóa giải vận mệnh cô khắc của người kia, liền cảm thấy tiếc hận vô cùng, điều duy nhất nàng có thể làm đó là đối xử thật tốt với A Chấp. 
Tuy rằng A Chấp luôn sợ bóng sợ gió A Thanh sẽ rời đi, nhưng sau chuyện vừa rồi, nàng có loại cảm giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co/195848/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.