“Ta đã nhiều năm ăn chay, cháo thanh đạm như vậy cũng là đầy đủ.” Tô Hoàn Thanh trả lời. 
Thì ra A Thanh ăn chay, nàng cảm thấy A Thanh sống thật sự nhạt nhẽo, nếu A Thanh không ăn thịt, vậy mình liền bán gà rừng đổi chút gạo. Bất quá hiện tại câu cầu bị sập, cũng chỉ có thể nuôi thêm vài ngày nữa mới đem lên thị trấn bán. 
“A Thanh, ngươi đây là muốn biến thành thần tiên hay sao?” A Chấp một chút cũng không hy vọng đối phương trở thành thần tiên bay đi, nàng cảm thấy A Thanh nên có nhiều pháo hoa khí mới tốt. 
Tô Hoàn Thanh hơi mỉm cười, nàng là người tu hành, lại càng có khuynh hướng tu thân dưỡng tính đến mức tựa như tu tiên, cũng không có chấp niệm. 
A Chấp rửa xong quả dại vừa hái trên núi hôm nay, chọn ra trái thoạt nhìn lớn nhất chín nhất đưa cho Tô Hoàn Thanh. 
Tô Hoàn Thanh tiếp nhận, nhẹ nhàng cắn một miếng. Tuy không phải đặc biệt ngọt nhưng vì mấy ngày qua trời mưa, nước quả thập phần dồi dào, ăn cũng ngon miệng. 
“Nếu không mưa, sẽ ngọt hơn một chút.” A Chấp cũng cắn một miếng, cảm giác không ngọt như ngày thường mình vẫn ăn, không quá vừa lòng cho nên giải thích với người kia. 
“Ăn rất ngon.” Quả không lớn, Tô Hoàn Thanh rất nhanh đã ăn xong, lại cầm một trái khác lên. Hôm qua đến hôm nay đều ba bữa cháo loãng, cho dù Tô Hoàn Thanh ăn ít thế nào thì cũng là không đủ no, bất quá nàng không nói với A Chấp. 
“Ngươi thích ăn trái cây sao?” A 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co/195843/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.