Ất Dậu, Thiên Chương Hữu Đạo năm thứ 2.
Cổng chùa Bát Pháp từ từ khép lại sau cánh cửa Đại nội. Một mảnh trời xám xịt đìu hiu, gió Bấc vun vun quất vào mặt người, tiếng giày loạt soạt giẫm lên lá khô và tiếng chuông chùa bất giác vang lên. Tiếng quạ kêu xa xa phía hàng tre, mảnh trời đỏ rực như màu máu. Người ấy bất giác rùng mình, chà chà tay lên mặt hòng xoa đi sự sợ hãi mơ hồ.
Khi về tới điện Dương Minh, vẫy lui các cung nữ và nói với nhũ mẫu theo sau.
- Nhũ mẫu, trẫm mỏi mệt cần tĩnh dưỡng một lát. Truyền ý chỉ không có lệnh của trẫm nghiêm cấm bất kỳ ai lui tới điện Dương Minh.
Nhũ mẫu thưa dạ rồi quay đi, nhưng ra tới cửa điện bèn tỏ ra lưỡng lự hỏi lại Chiêu Hoàng đế:
- Thưa bệ hạ, vậy Điện tiền chỉ huy sứ Trần Thủ Độ và Chính thủ công tử Cảnh thì sao ạ.
Đáp lại lời của nhũ mẫu là sự trầm mặc, nhũ mẫu cũng chưa dám lui ra mà đứng bất động ngoài cửa điện để đợi phân phó của bề trên. Một lát sau truyền ra giọng nói non nớt có phần sắc bén:
- Tất cả không ngoại trừ ai!
- A… thưa…. vâng.
Nhũ mẫu giật mình không cấm phát ra giọng run run. Bà vừa rời khỏi tẩm điện vừa hoài nghi, nữ đế ngày thường tính khí trẻ con sẽ không bao giờ nói những lời mang khí thế uy áp lạnh lùng đến vậy. Lại nói Chỉ huy sứ dễ dàng ngăn lại hay sao, ai cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-han/3169610/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.