Đại nội thị Trương Thái lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ vẩn vơ của vị vua trẻ:
- Bệ hạ, Thái thượng hoàng và Thái sư còn đang đợi người.
Đế vương khẽ nhướng mày nhìn về phía nội thị:
- Trương Thái, nhà ngươi nên rõ bổn phận của mình.
Trương Thái nhìn vị vua trẻ tuổi trước mặt, khuôn mặt già cứng đờ giây lát lại nhanh chóng trở về bộ dáng không ngạo mạn không nịnh bợ, y quỳ gập xuống đất nhưng bóng lưng thẳng tắp cất giọng the thé:
- Bệ hạ, Trương Thái một lòng một dạ vì bệ hạ lo lắng. Cẩn xin bệ hạ minh xét!
Nhìn tới một bộ mặt thấy chết không sờn của y, Trần Thái Tông lại thấy phiền lòng. “Kẻ này mặt mày khôn khéo, đuôi mắt xếch bảy phần lọc lõi, mũi khoằm như mỏ quạ, răng khít như Thiềm thừ ắt kẻ bội bạc nhiều bề gian manh” lời nhận xét của Thái phó khi nhìn thấy Trương Thái lần đầu tiên khiến Trần Thái Tông càng thêm chán ghét kẻ này. Trương Thái được Thái sư Trần Thủ Độ đưa đến bên người Trần Thái Tông hai năm về trước, chuyên trách theo hầu vua Trần Thái Tông. Bề ngoài là người hầu nhưng ai mà không biết kẻ này là tai mắt mà Thái sư đặt cạnh hoàng đế.
Trần Thái Tông đưa mắt nhìn cửa cung Trường Xuân đã khép lại, nghĩ tới ánh mắt nàng mang ý cười nhàn nhạt lướt qua lúc kia mà thỏa mãn rời đi.
Trong điện Tuyên Hòa.
Thái Thượng Hoàng nâng chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ, trầm ngâm:
- Đại Tống sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-han/3169577/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.