Ô ô ô… 
Nửa đêm, trong phòng vang lên tiếng rên rỉ của Chu Đường. 
Lúc ban ngày, bởi vì vẫn luôn ở trong trạng thái hưng phấn, hắn cũng không cảm nhận được vết thương trên cánh tay khó chịu đến mức nào, nhưng bây giờ yên lặng lại, lại phát hiện đau đớn khó nhịn, gần như không có cách nào đi ngủ. 
Nhìn cánh tay bó thạch cao, Chu Đường nhe răng nhếch miệng, vốn muốn tìm viên thuốc giảm đau, lại nhớ đến trong nhà căn bản không có. 
Chậc chậc… 
Hắn cũng không ngờ, phá một vụ án còn vinh quang bị thương, hơn nữa thật sự bất ngờ. 
Thế nhưng, mặc dù rất đau, nhưng trong lòng Chu Đường lại mơ hồ có cảm giác thỏa mãn. 
Mặc dù hắn thiết kế vở kịch dụ rắn ra khỏi hang này, nhưng trong lòng căn bản không chắc chắn. 
Nếu Vạn Tuấn Phi không bị mắc lừa, hoặc là không xuất hiện ở bãi rác nhanh như vậy, vậy tất cả cố gắng đều là vô ích. 
Vạn Tuấn Phi tự nói ra, sau khi hắn ta nghe được tin tức về lão đầu đốt chó, cũng rất tức giận như trước đây, gần như ngay lập tức xác định lão đầu đốt chó là mục tiêu! 
Thế nhưng, Vạn Tuấn Phi làm việc cẩn thận, mặc dù hắn quyết định áp dụng cách trả thù với lão đầu đốt chó, cũng không chuẩn bị ra tay trong thời gian ngắn, bởi lẽ án mạng kéo người và vụ án lão hổ ăn thịt người vừa mới xảy ra, làm vậy rất dễ khiến hắn ta bị bại lộ! 
Vì vậy, hắn ta chỉ nghĩ cũng như trước kia, trước tiên chậm rãi tiếp cận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-dieu-tham/4064521/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.