“Thật sự đúng là như vậy…” Mọi người xúm lại phía trước hàng rào sắt quan sát kỹ càng, thật sự nhìn ra một chút mánh khóe.
“Nếu nhìn từ bên cạnh.” Khổng Vượng nói, “Vẫn có thể nhận ra màu sắc chênh lệch rõ ràng, dù sao cũng mới quét lên, dù thế nào cũng không thể hoàn toàn tương tự với lúc ban đầu!”
“Ông trời của ta…” Người phụ trách ngây ngốc nói, “Sao còn có chuyện như vậy? Thù hận lớn đến mức nào chứ?”
“Đường ca…” Lý Tiểu Tiên lại cảm thấy ngạc nhiên với biểu hiện của Chu Đường, “Ngươi làm thế nào… Làm thế nào điều tra đến chỗ này, vậy cũng quá nhanh đi?”
“Ta đi theo dấu chân đến đây.” Chu Đường nói, “Sau khi ta đi vào, đã đi dạo vòng quanh nơi này vài vòng, đầu tiên nhìn thấy trên mặt đất có cây cỏ bị dập nát trên diện tích lớn, sau đó nhìn thấy vết máu cùng một vài dấu chân tạp nham.
“Sau đó, ta bắt đầu tìm kiếm cách để người chết đi vào vườn hổ…”
“Chẳng mấy chốc, ta đã nhìn thấy nơi này trong vườn hổ, cũng xuất hiện vết tích lôi kéo và giãy giụa.”
“Mới đầu, ta cùng tưởng là người chết bò vào, nhưng cao như vậy, căn bản không thể nào.”
“Thế là, lúc này ta mới chuyển sự chú ý đến trên hàng rào sắt…”
“Điều này…” Đám người Lý Tiểu Tiên liếc nhìn nhau, lại lần nữa chuyển ánh mắt về phía Chu Đường, tất cả đều xảy ra thay đổi.
Bọn họ tham gia công việc trinh sát hình sự nhiều năm, chưa từng nhìn thấy ai có năng lực quan sát mạnh mẽ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-dieu-tham/4064492/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.