“Mưu sát!? Thật sự là mưu sát sao?” Lý Tiểu Tiên nhíu mày, tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi, “Sao lại thế? Người tình nghi là ai?”
“Còn có, cái gì gọi là ngươi chơi còn thừa lại, chút vốn liếng đó của ngươi, ta còn không biết sao?”
“Ừm… Điều này…” Chu Đường nhận ra mình nói lỡ lời, vội vàng chỉ vào trong căn phòng của người chết, nói sang chuyện khác, “Trước đó ta từng nói, căn phòng của người chết quá sạch sẽ!”
“Căn phòng quá sạch sẽ, ngươi nói là…” Đôi mắt to có thần của Lý Tiểu Tiên sáng ngời hỏi, “Đây cũng không phải là địa điểm đầu tiên?”
Thế nhưng… Điều đó không thể nào chứ?” Nàng chỉ thang máy ở bên ngoài nói, “Từ máy giám sát trong thang máy có thể thấy rõ ràng, người chết rời khỏi thang máy ở tầng mười.”
“Nếu hắn ta rời khỏi tầng mười, cũng sẽ bị máy giám sát chụp lại!”
“Còn nữa, nơi hắn ta rơi xuống, cũng đúng lúc ở phía dưới ban công nhà hắn ta, sao nơi này lại không phải là địa điểm đầu tiên chứ?”
“Nếu nơi này không phải địa điểm đầu tiên, vậy là ở đâu?”
“Tiểu Tiên, đừng kích động, ha ha…” Chu Đường bình tĩnh an ủi một câu, lập tức nghiêm chỉnh hỏi sang một vấn đề khác không hề liên quan, “Ngươi có mang ô không?”
“Cái gì!?” Lý Tiểu Tiên không kịp phản ứng lại, gãi đầu trả lời, “Đang là ngày nắng to, mang ô làm gì? Ồ… Ngươi nói ô che nắng đúng không?”
“Bản cô nương bẩm sinh trắng trẻo phơi nắng không đen, chưa từng mang ô…”
“Được!” Chu Đường xoay người, lại mở tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-dieu-tham/4064485/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.