🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong đó Long Dương phủ am hiểu nhất là phương pháp cải tạo như vậy, không chỉ kết hợp người với con rối, thậm chí kết hợp nam với nữ, kết hợp người và yêu.  

             Chính vì vậy đa số những kẻ trong Long Dương phủ đều cực kỳ quỷ dị, đừng nói người rối, thậm chí khó phân biệt nam nữ.  

             Cố Phong Hiên vốn là người ở Long châu, trước đây là một trong những vật thí nghiệm của Long Dương phủ, nhưng sau đó không biết vì sao hắn trốn thoát.  

             Mãi tới tận bây giờ, Long Dương phủ vẫn đnag treo thưởng truy nã hắn, khổ nỗi Vân Tuyệt cổ địa là nơi xa xôi, không có liên hệ gì với Long Dương phủ, bản thân Cố Phong Hiên cũng có thực lực cường đại. Long Dương phủ từng phái hai nhóm người tới đây truy sát hắn nhưng đều bị Ninh Dạ trốn thoát dễ dàng, thậm chí còn giết ngược lại, chết mất một nhân vật quan trọng.  

             Thời khắc này Cố Phong Hiên xuất hiện, Vân Kình Phi cũng có vẻ nghiêm nghị.  

             Trước mặt Cố Phong Hiên, hắn không có tư cách phách lối, nhưng sau lưng, hắn lại có vốn liếng đối kháng.  

             Nhưng bây giờ không thích hợp để ra tay.  

             Ngước lên nhìn Cố Phong Hiên, Vân Kình Phi cười nói: “Hóa ra là Cố thành chủ, nếu thành chủ muốn bọn họ ngừng, Kình Phi nào dám vượt quyền. Nhưng Vô Thiên thành có quy đinh của Vô Thiên thành, trong số quy định đấy đâu có cái nào là không thể giết người.”  

             “Nhưng ta cũng không thích hỗn loạn quá mức.”  

             Nghe hắn nói như vậy, Ninh Dạ cười dài một tiếng: “Nếu thế, phải nhanh chóng giải quyết thôi.”  

             Nói đoạn y đột nhiên xông tới, trực tiếp áp sát trong lòng một tu sĩ, nâng tay hạ đao, ánh sáng chói mắt lóe lên, mười hai tấm bùa bay ra. Thời khắc này Sát Khí đao và phù lục đều được phát huy tới cực hạn, tu sĩ kia không ngờ Ninh Dạ vẫn còn ẩn giấu thủ đoạn, không kịp đề phòng, lập tức bị giết chết.  

             Ninh Dạ không buồn quay người, giơ tay nổ ra hàng loạt phù lục, không tiếc tiền của, nhanh chóng đánh chết tu sĩ cuối cùng, tốc độ nhanh chóng tới mức ngay cả Cố Phong Hiên cũng ngạc nhiên.  

             Ninh Dạ đã ngừng tay.  

             Cố Phong Hiên hừ một tiếng: “Hiếm khi thấy người trẻ tuổi nào hung ác đến vậy, thú vị.”  

             Sau đó không nói gì nữa, trực tiếp biến mất.  

             Tám cái đầu người tới tay, Ninh Dạ không hề khách khí ném cho Lâm Gù: “Tới Nhân Đầu dịch đổi lấy linh thạch sau đó tới Tứ Hồ quán gặp ta. Đương nhiên, ngươi cũng có thể không tới.”  

             Ninh Dạ không nói kết quả của việc không tới, nhưng Lâm Gù nào dám nói không, vội vàng đem đầu người đi khỏi.  

             Lúc này Ninh Dạ mới đi về phía lồng nhốt Thư Vô Ninh.  

             Y khẽ mỉm cười rồi nói: “Bây giờ các ngươi là người của ta.”  

             “Gào...” Thư Lang gầm gừ như sói, ánh mắt đầy địch ý.  

             ——————————————————————  

             Tử Hồ quán.  

             Đây là một quán trà trong Vô Thiên thành.  

             Lâm Gù vội vàng đi tới, đặt một túi linh thạch trước mặt Ninh Dạ: “Tổng cộng 120 vạn.”  

             Ninh Dạ không buồn nhìn, chỉ ừ khẽ một tiếng.  

             Thấy y như vậy, Lâm Gù cười nịnh nọt: “Xin hỏi quý tính của tiên sinh?”  

             “Cứ gọi ta là Vân Trung Khách.” Ninh Dạ tùy ý nói.  

             “Hóa ra là Vân tiên sinh...” Lâm Gù còn định khách sáo.  

             Ninh Dạ đã ngắt lời hắn: “Độc của ngươi tên là gì?”  

             Lâm Gù ngơ ngác, trả lời: “Quỷ Quỳ.”  

             “Quỷ Quỳ? Trong độc có dùng tới tinh hoa của Quỷ Mộc đúng không?” Ninh Dạ hỏi.  

             Lâm Gù không ngờ Ninh Dạ lại nói vậy, lập tức giơ ngón cái lên: “Hóa ra Vân tiên sinh cũng là cao thủ trong nghề.”  

             Ninh Dạ khẽ lắc đầu: “CHỉ hiểu một ít, không phải sở trường.”  


             Không chỉ có vật, chuyện dùng độc còn phải xem người dùng độc.  

             Muốn dùng độc thường có hai điều kiện, một là tính kháng độc của bản thân, hai là thủ pháp đặc biệt để vận dụng.  

             Nếu là người bình thường tung dùng độc bình thường, chỉ là tung ra, sau đó một chưởng phong là có thể quét sạch, nhất định phải là người tu hành có thành tựu mới có thể khống chế chất độc, khiến nó biến hóa ở mức độ nhất định, đạt được mục tiêu. Nhưng nếu không hiểu đựac tính, có lẽ thủ pháp của mình sẽ làm hỏng độc tính trước.  

             Đây là nguyên nhân vì sao lúc trước Ninh Dạ điều khiển mười con ong độc nhưng có bảy con tự tiêu tan. Vì y không am hiểu ngự độc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.