🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đây chính là tác dụng của máu La Hầu.  

             Tuy chỉ có một phần trăm xuyên thấu nhưng chỉ cần đủ số lượng, dẫu sao vẫn có vài đòn hiệu quả. Nhưng chiêu này chỉ phá được phòng thủ bên ngoài, qua được tầng phòng hộ mà không thể làm thương tổn tới bên trong cơ thể, vì vậy tu sĩ kia tuy bị thương nhưng không nặng, ngược lại hét lớn một tiếng, đấm một quyền về phía Ninh Dạ.  

             Một con mãnh hồ màu trắng hung hăng xông tới.  

             “Bạch Hổ Hao Phong? Hóa ra là Hoa Miêu Kim Đại Bưu!” Ninh Dạ thuận miệng đáp.  

             Kim Đại Bưu này cũng là hạng hung hãn, trước kia từng du lãm khắp ba châu, có thành tích diệt liền bảy thôn, những người bị hắn giết đều là phàm nhân. Có người hỏi hắn, vì sao chỉ giết phàm nhân, hắn đáp, ông đây tu hành là để muốn làm gì thì làm, không làm được trong tu tiên giới thì làm trong phàm giới.  

             Đa số người trong Vô Thiên thành đều là phường cùng hung cực ác, giết ai cũng không sai.  

             Vì vậy, Ninh Dạ cũng đấm một quyền.  

             Nhưng lần này không phải ánh đao mà là quyền nhận!  

             Xét tới uy lực, dù sao dùng cơ thể làm đao vẫn mạnh hơn!  

             Ầm!  

             Cú đấm này xuất ra, bạch hổ nổ tung, nhưng tiếp đó là một làn sương xanh lá.  

             Kim Đại Bưu cười ha hả: “Ngã này, ngã này. Trúng độc của Lâm Gù rồi, xem ngươi còn sống thế nào được!”  

             Hóa ra tên này cưỡng ép đẩy độc của Lâm Gù ra theo đòn đánh này.  

             Quả nhiên hạng giặc cướp này đều có một số bản lĩnh đặc biệt.  

             Nhưng sương độc vừa dâng lên, Ninh Dạ đã trực tiếp lấy một bình thuốc ra, đổ vào miệng một hạt, chính là thuốc giải của Lâm Gù.  

             Lâm Gù tức giận tới muốn hộc máu, chỉ nghĩ sao vừa rồi ta không ném thuốc giả. Đương nhiên lão ta không biết Ninh Dạ có Tiệt Thiên thuật, cho dù lão ném thuốc giả, y cũng lập tức phát hiện.  

             Sau khi nuốt thuốc giải, Ninh Dạ đánh ba tấm phù lục ra.  

             Một tấm cho Lâm Gù, Hộ Thể phù.  

             Một tấm dán lên người mình, Chiết quang phù.  

             Một tấm bay lên không trung, Tỏa nguyên phù.  

             Hộ Thể phù che chở thân thể, năng lực hỗ trợ cường đại; Chiết Quang phù khiến thân mình hóa thành ánh sáng; Tỏa Nguyên phù khóa chặt khí tức, khó sử dụng độn thuật.  

             Ba tấm đều là phù chú lục phẩm, hiệu quả rất mạnh, khiến Lâm Gù tức tới muốn hộc máu.  

             Hộ Thể phù bảo vệ bản thân, Tỏa Nguyên Phù cấm thi triển độn thuật, ngươi cố tình dùng ta làm tấm khiên đúng không?  

             Lão ta đã nhận ra, Ninh Dạ định dùng mình làm tấm thuẫn, săn giết từng người một.  

             Nhưng lão ta có nhận ra cũng vô dụng, vì bây giờ mọi người đều trúng độc của lão ta, chưa nói tới chuyện chưa giải quyết được hiểu lầm, cho dù giải quyết hiểu lầm rồi cũng phải đánh chết lão, lấy được thuốc giải rồi tính - khổ nỗi lão ta vừa ném thuốc giải ra ngoài.  

             Tất cả mọi người ra tay ầm ầm về phía Lâm Gù, ép Lâm Gù không còn cách nào, chỉ có nước liều mạng chiến đấu, chỉ hy vọng Ninh Dạ nhanh nhanh chóng chóng giải quyết hết những đối thủ kia đi, mình mới tiện bỏ trốn.  

             Nhưng Ninh Dạ lại không nhanh không chậm, sau khi dùng ba tấm phù lại hét lớn với đối phương: “Ngươi ép hết độc ra chưa?”  

             Kim Đại Bưu cũng là loại đầu đất, vô thức nói: “Còn một chút...”  

             Lập tức hiểu ra, ta trả lời hắn làm gì?”  


             Kim Đại Bưu hoàn toàn không nghĩ ra nổi, Ninh Dạ đã dùng cả tay chân, chỉ trong chớp mắt đã đánh vài chục đòn lên người hắn, mỗi đòn đều như búa rìu bổ xuống, lưu lại từng vết máu sâu trên cơ thể Kim Đại Bưu, một phần công kích còn xuyên thẳng vào nội tạng, khiến nội tạng của hắn bị chém nát.  

             Y vung tay, thi thể Kim Đại Bưu bay lên.  

             Hai luồng sáng hueyèn ảo u ám đuổi ngược lại, khóa chặt hành tung của y, cho dù chủ nhân đã chết nó vẫn phát huy tác dụng.  

             “Thú vị đấy!” Ninh Dạ thuận tay chỉ một cái, Nguyên Cực Thần Quang trên cổ tay sáng lên, hai luồng sáng huyền ảo kia đột nhiên ngưng đọng, một khắc sau đã hóa thành đao quang u ám chém về phía một tu sĩ khác đang tấn công Lâm Gù.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.