🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ninh Dạ nói: “Đây là tác dụng của việc lý giải đại đạo. Tạo Hóa thuật đã có thể sáng tạo hiện thực đương nhiên cũng có thể thay đổi hiện thực. Mà so với sáng tạo, thay đổi con dễ dàng hơn. Cấp bậc của phù lục được Quỷ Đao bởi việc vận dụng tiên lực pháp thuật, phù lục cao thấp ra sao được quyết định bởi năng lực của bản thân người chế phù. Một khi hạ bút thì khó mà sửa chữa. Thế nhưng có Vô Thiên thuật và mảnh vỡ Tạo Hóa thần tọa thì lại khác, có thể thay đổi hiện thực trong phạm vi nhỏ. Cũng giống như có một cục tẩy xóa được vết mực, có thể xóa phần làm không tốt, sửa lại thành tốt hơn.”  

             Thiên Cơ vui mừng: “Thế thì cứ sử dụng tiếp chẳng phải sẽ chế thành phù lục nhất phẩm à?  

             Cứ ba cấp của phù lục lại là một bậc thang.  

             Với căn cơ thất phẩm của Ninh Dạ, kết hợp với Bạch Chu phù bút, từ khi tu phù đạo tới nay cũng chỉ chế tác được phù lục lục phẩm, còn trong tình huống không có Bạch Chu phù bút, hắn chưa từng chế tác thành công phù lục lục phẩm, về bản chất vẫn là phù sư thất phẩm.  

             Bây giờ có Vô Thiên thuật, y có thể trực tiếp đột phá, hơn nữa còn có hiệu quả trăm phần trăm, thậm chí không tổn thất gì.  

             Nghe Thiên Cơ nói vậy, Ninh Dạ lắc đầu: “Bây giờ hiệu quả của Vô Thiên thuật chỉ có hạn, chỉ tăng cường được một lần. Nhưng chuyện này còn phải dựa trên cơ sở phù đạo của ta đã đạt tới trình độ nhất định. Nếu muốn tiến bộ vẫn cần hai điều kiện. Một là căn cơ phù đạo của bản thân ta, hai là hiệu quả của Vô Thiên thuật. Nếu ta thu thập được năm mảnh vỡ Tạo Hóa thần tọa trở lên, năng lực bản thân đạt tới trình độ phù sư tứ phẩm, lại có thêm hai bảo vật phù đạo trở lên, có lẽ có thể chế tạo ra phù lục nhất phẩm.”  

             “Thế thì thật đáng tiếc.” Thiên Cơ thở dài.  

             Ninh Dạ nói: “Ngươi phải học cách không chỉ nhìn bề ngoài. Vô Thiên thuật có ảo diệu vô tận, có thể sử dụng vào rất nhiều phương diện. Dùng để chế tạo ảo cảnh, có thể khiến ảo cảnh càng thêm chân thực, dùng vào Sát Khí đao có thể khiến đao khí càng ngưng tụ; dùng để luyện bảo, cải tạo con rối, có thể tăng cường năng lực và hiệu quả; cho dù là dùng vào việc tu hành cũng có nhiều lợi ích. Vậy mới nói thiên hạ không có năng lực vô dụng, chỉ có người vô dụng.”  

             “Ta vẫn thích đơn giản trực tiếp hơn, mấy chuyện hại não này cứ để ngươi làm thôi.” Thiên Cơ nói.  

             Tuy nó thông minh nhưng lại không thích dùng đầu óc.  

             Nghiên cứu khai phá năng lực mới rõ là chán ngắt, mà còn có bắp đùi Ninh Dạ, mình cứ học theo là được.  

             Lúc này, Ninh Dạ mỉm cười, bắt đầu thử nghiệm cách dùng mới của Vô Thiên thuật.  

             Hào quang xoay chuyển trên đầu ngón tay, từng điểm sáng lấp lánh vây quanh như đom đóm.  

             Nhìn thì đơn giản nhẹ nhàng nhưng thực chất là vận dụng năng lực của Vô Thiên thuật, đang thử nghiệm phân giải lần nữa.  

             Chỉ chốc lát sau đã nghe ‘bốp’ một tiếng, một điểm sáng đột nhiên vỡ tan.  

             Rồi nó gây dựng lại ở tầng thứ mà mắt thường khó lòng phát hiện, sau đó hóa thành một dải lụa ánh sáng lơ lửng trong không trung.  

             Dải lụa ánh sáng này chỉ lóe lên rồi biến mất, nhưng lại tạo cảm giác thư thái thấm tận tâm can, đó là vì khoảnh khắc đó Ninh Dạ chiết xuất ra một phần tinh hoa của bản thân dung nhập vào đó, tạo thành cơn mưa sinh mệnh, sau đó phản hồi lại bản thân.  

             Đây là dùng vào việc tu hành mà Ninh Dạ nói.  

             Phương thức tu hành này không tănng cường thực lực của Ninh Dạ, thậm chí còn khiến y suy yếu ở mức độ nhất định, vì bản thân việc chuyển hóa tinh hoa đã lãng phí một chút - Ninh Dạ trả giá nhiều hơn thu được.  

             Nhưng nếu là người khác cung cấp tinh hoa thì sao? Là thiên tài địa bảo thì sao?  

             Ninh Dạ đã nghĩ ra rất nhiều phương pháp vận dụng.  

             Chỉ cần sáng tạo ra phương pháp vận dụng tốt, Tạo Hóa thần tọa và Vô Thiên thuật là một kho báu với tiềm lực vô tận.  


             Bây giờ có Vô Thiên thuật, cuối cùng Ninh Dạ cũng có thể thử nghiệm hấp thu máu của La Hầu.  

             Mở bình trong tay, máu của La Hầu bay lên không trung, xoay tròn trong không gian.  

             Khoảng khắc sau, Ninh Dạ đã thi triển Vô Thiên thuật, chỉ thấy máu của La hầu lặng lẽ tản ra, hoá thành một làn sương máu mờ mịt.  

             Ninh Dạ há miệng hút vào, làn sương máu đã chui vào trong cơ thể Ninh Dạ, lưu động trong cơ thể y.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.