Lại thấy không ngờ bên trong lại là một ông lão, lập tức ngạc nhiên.
Tân Tiểu Diệp lập tức xuất chưởng theo bản năng: “Con Hương Trần trư giỏi lắm, dám giả dạng thành hình người mê hoặc nhân tâm, còn không mau chịu chết!”
Một chưởng mang theo gió sương lạnh lẽo bổ ra, tràn ngập sát khí.
Cừu Bất Quân nhẹ nhàng đỡ lấy: “Không tệ, không tệ, khổ nạn khiến con người trưởng thành, không ngờ nha đầu Tiểu Diệp nghịch ngợm tùy tiện năm xưa bây giờ cũng biết không thể dễ dàng tiết lộ thân phận.”
Nghe câu này, thân thể Tân Tiểu Diệp run rẩy: “Ngươi không phải sư đệ, rốt cuộc ngươi là ai?”
Cừu Bất Quân tiện tay ném một viên Lưu Ảnh thạch ra: “Tự xem đi.”
Nhận lấy Lưu Ảnh thạch, dung mạo và giọng nói của Ninh Dạ lại hiện lên, Tân Tiểu Diệp không nhịn nổi nữa, khóc rống lên.
Động phủ ở Thiên Tuyết phong.
Tân Tiểu Diệp chính thức gặp mặt người sư thúc Cừu Bất Quân.
Trong lúc nghe Cừu Bất Quân thuật lại hành động của Ninh Dạ trong mấy năm qua, Tân Tiểu Diệp cũng ngây ngốc không nói gì.
Một lúc sau mới thốt lên: “Quả nhiên không hổ là sư đệ, cũng chỉ có sư đệ mới có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy. Thật đáng tiếc, con có cơ duyên trời cho, trở thành đệ tử của Tuyết Thần mà đến giờ còn chưa làm được đại sự gì.”
Tuyết Yêu Mỗ Mỗ là một trong Thất Thần Yêu của Thái Âm môn, địa vị tương đương với Thập Nhị Thiên Cương, tốc độ tiến bộ của cô cũng không có gì lạ.
Cừu Bất Quân xua tay: “Đây không phải lỗi của con. Bây giờ con còn đang trong thời kỳ trưởng thành, không ra tay còn tốt hơn ra tay. Đâu giống thằng nhóc Ninh Dạ kia, gây bao chuyện thị phi, thiếu điều ném cả mạng của ông lão này vào. Con không biết đấy thôi, thiếu chút nữa ta bị hắn tra tấn đến chết. Đáng thương cho bộ xương già của ta, sao chịu nổi dằn vặt đó chứ. Tức nhất là đến giờ ta vẫn chưa trả thù được.”
Tân Tiểu Diệp không khỏi bật cười: “Sư thúc nói đúng lắm, tương lai gặp lại thằng nhóc thối tha Ninh Dạ, nhất định phải trừng trị nó vì tội bất kính.”
Cừu Bất Quân cười nói: “Được được, nhất định phải làm vậy. Ồ, đã lên tới cảnh giới Hoa Luân rồi à? Còn đạt được bảy tầng luân cảnh nữa, nhanh hơn cả Ninh Dạ. Xem ra mấy năm qua con cũng chẳng hề lãng phí, có thể giúp được Ninh Dạ rồi.”
Tân Tiểu Diệp nói: “Sư đệ có gì cần con giúp?”
“Không vội, không vội!” Cừu Bất Quân cũng là người lão luyện, tuy đã dùng trận pháp che giấu nhưng lúc này nhắc tới chuyện quan trọng, ông vẫn dùng Vấn Thiên thuật suy tính một phen, xác nhận không ai dò xét rồi mới thuật lại kế hoạch lớn của Ninh Dạ.
Sau khi nghe kế hoạch của Ninh Dạ, hai mắt Tân Tiểu Diệp sáng rực lên: “Vân Tuyệt môn... Thiên Cơ môn... kế sách mượn xác hoàn hồn hay lắm.”
“Nhưng cần Thái Âm môn giúp đỡ từ mặt bên. Có con thì chuyện này cũng dễ dàng hơn rồi.” Cừu Bất Quân vuốt ve chòm râu: “Ninh Dạ đã có mục tiêu dẫn Thái Âm môn tới nơi. Bây giờ vấn đề là...”
“Làm sao để bản thân được tham gia vào?” Tân Tiểu Diệp đã hiểu. Đây là cơ hội tốt nhất để gặp mặt Ninh Dạ, hơn nữa chỉ cô mới có thể dẫn dắt Thái Âm môn đi theo hướng mà Ninh Dạ mong chờ.
“Không sai!” Cừu Bất Quân gật đầu khẳng định.
Trong kế hoạch lớn của Ninh Dạ, Thái Âm môn là mắt xích cực kỳ quan trọng, nếu không có nội ứng là Tân Tiểu Diệp, đúng là khó mà làm được.
Lúc này, biết có thể bẫy Thái Âm môn một vố lớn, Tân Tiểu Diệp cũng cực kỳ hưng phấn.
Mấy năm qua cô liều mạng tu luyện, chẳng phải vì thời khắc này ư?
“Sư thúc yên tâm, con sẽ giải quyết việc này!”
——————————————————
Vì vậy, từ rất lâu trước đây, nơi này đã bị bỏ hoang.
Hàn châu là khu vực do Thái Âm môn khống chế, Hắc Bạch thần cung giao hảo với Thái Âm môn, vì vậy Vân Tuyệt cổ địa không được liệt vào châu nào.
Là cổ địa mà mọi người bỏ qua, cho nên nó trở thành khu vực bước cho hai châu, cũng trở thành nơi không ai quản lý, chính vì vậy đám tán tu đạo tặc tụ tập tại đây.
Vân Tuyệt cổ địa chia thành ba bộ phận, diện tích cực lớn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]