Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau.  

             Vị Ương phủ.  

             Trì Vãn Ngưng nằm trong lòng Ninh Dạ, thích chí ngâm nga.  

             Thân thể của cô đã khỏi hẳn, nhưng tu vi vẫn hạ xuống Hoa Luân sơ kỳ.  

             Lý do là vì cô không sử dụng Nghịch Sinh liên, Tâm Nguyên đan và Thiên Sinh tán mà chỉ sử dụng Bất Diệt tuyền, Bổ Thiên thuật.  

             Theo lời Trì Vãn Ngưng, tác dụng của ba thứ này chỉ là giữ cho cô sống sót, đồng thời bảo đảm cô vẫn có tư chất tu luyện, lại khó lòng bảo vệ Hoa Luân.  

             Bây giờ giữ được cảnh giới Hoa Luân đã coi là ‘kỳ tích’ nếu không tổn thất chút tu vi thì kỳ tích này có vẻ hơi quá rồi.  

             Vì vậy chẳng bằng giữ lại, đợi tới thời điểm cần thiết hơn mới sử dụng.  

             Chuyện này khiến Ninh Dạ rất bất đắc dĩ nhưng đành phải chấp nhận - có Bất Diệt tuyền, thật ra mấy thứ này không giá trí mấy đối với y, trừ phi lại gặp trường hợp như Trì Vãn Ngưng, hiệu quả của Bất Diệt tuyền không đủ để giải quyết vấn đề.  

             “Được rồi, chàng không cần khó chịu. Chuyện lần này cả chàng và ta đều nhận được nhiều lợi ích rồi, chàng còn sợ ta không luyện lại được ư?” Trì Vãn Ngưng dùng ‘tâm ngữ’ truyền âm nói, tùy ý vuốt ve Nguyên Cực Thần Quang trên cổ tay Ninh Dạ.  

             Trì Vãn Ngưng nói không sai, lần này bọn họ đã thành công, thu hoạch lớn hơn trả giá nhiều.  

             Đầu tiên là giao dịch với Cực Chiến đạo đã hoàn thành.  

             Ngọc Hoàng Cốt đổi lấy Nguyên Cực Thần Quang, lần này không có bất cứ vấn đề gì, sau khi đưa Ngọc Hoàng Cốt đi, Tần Thì Nguyệt giao cách phá giải cấm chế, Hắc Bạch thần cung cũng giải độc cho cô.  

             Hôm qua, Tần Thì Nguyệt đã đi khỏi.  

             Không dùng phép dịch chuyển thời không mà quang minh chính đại đi khỏi.  

             Trước khi đi cô nàng còn cố tình tới thăm Ninh Dạ, mời y tới Liệt châu làm khách.  

             Vì vậy, bây giờ Nguyên Cực Thần Quang đã nằm trên tay Ninh Dạ, theo như ước định, Ninh Dạ có thể sở hữu nó mười năm.  

             Ngoài ra, trên tay Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng còn có lợi lộc từ Sương Nguyệt phường, lợi ích kiếm được từ Thanh Mộc cùng với rất nhiều vật tư đổi ở chỗ Tần Thì Nguyệt, cuối cùng là lợi ích từ Huyền Cơ quan.  

             Tuy trong Sương Nguyệt phường có không ít đồ tốt nhưng phần lớn có thể tính bằng linh thạch, lại thêm Tinh Đàm kim, tổng số khoảng ba trăm vạn, sau khi chia cho Công Tôn Điệp một nửa là còn khoảng một trăm năm mươi vạn.  

             Vật tư của Thanh Mộc và vật tư mà Hắc Bạch thần cung giao cho Cực Chiến đạo lại khó có thể ước lượng giá trị.  

             Đặc biệt là vật tư mà Hắc Bạch thần cung trao đổi với Cực Chiến đạo, phần lớn là những tài nguyên khan hiếm, có giá mà không có đồ. Nếu thật sự phải tính ra giá trị, có thể lên tới vài trăm vạn, nhưng cũng không có ý nghĩa gì.  

             Vì tu tiên giả mà nhận được tài nguyên này, đa số sẽ tự sử dụng, hầu như không có ai bán ra.  

             Tài nguyên của Thanh Mộc chủ yếu có thuộc tính mộc và hủy, cực kỳ thích hợp với Trì Vãn Ngưng. Ninh Dạ đưa hết cho Trì Vãn Ngưng, cũng vì một phần trong số này có thể công khai - thân là đệ tử của Thanh Mộc, Trì Vãn Ngưng có tư cách thừa kế, cho dù trước đây Thanh Mộc muốn giết chết cô.  

             Chuyện này khiến những đệ tử khác của Thanh Mộc như Hiên Mộc Lang không cam lòng, nhưng cũng chẳng có cách nào, vì cô có Ninh Dạ làm chỗ dựa, còn Ninh Dạ có Phong Đông Lâm làm chỗ dựa.  

             Còn phần vật tư Hắc Bạch thần cung đem ra trao đổi được y cất trong Tu Di ốc của Thiên Cơ điện. Có khoản vật tư này, cho dù không còn thu hoạch gì khác, Ninh Dạ cũng có thể tu hành thuận buồm xuôi gió tới cảnh giới Vạn Pháp.  

             Ngoài ra còn có thu hoạch tới từ Huyền Cơ quan.  


             Vì Huyền Cơ quan đã dùng nó chế tạo một bảo vật khác. Huyền Diệu Thiên Thiền.  

             Huyền Diệu Thiên Thiền là một loại côn trùng, nó nổi tiếng vì phát ra âm thanh tương tự như con ve. Huyền Diệu Thiên Thiền là một loại bảo vật được chế tạo từ xác của trùng vương, có thể phát ra ma âm, chấn nhiếp tâm thần, nhưng không có gì quý hiếm.  

             Nhưng Thanh Tâm quan chủ đã kế thừa y bát, cũng phải giúp gia môn nổi danh, cho nên năm xưa hắn theo Nhạc Tâm Thiện tấn công Thiên Cơ môn, mục đích lớn nhất chính là Vân Thủy Ngọc Lộ.  

             Hắn kết hợp thứ này với Huyền Diệu Thiên Thiền, không ngờ lại thật sự chế tạo được một món bảo vật không tệ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.