Chương trước
Chương sau


Ninh Dạ gật đầu: “Ta cũng thấy thế. Nếu mục tiêu của mọi người đã nhất trí, thực ra cũng có thể liên thủ. Ví dụ như ta đã biết chuyện các ngươi muốn làm, nếu các ngươi phối hợp, ta cũng có thể cho các ngươi một cơ hội.”

Nguyệt tẩu vui mừng: “Đa tạ tuần tra viên.”

“Vậy thì được, để thể hiện thành ý, lần này cho ta thêm vài cứ điểm của Vạn Hoa cốc đi.” Ninh Dạ nói.

“Cái gì?” Nguyệt tẩu ngơ ngác.

“Nếu ta không đả kích Vạn Hoa cốc thật mãnh liệt, làm sao để Yên Vũ lâu nghĩ rằng ta là kẻ địch của Vạn Hoa cốc đây?” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Đừng lo, ta sẽ đảm bảo an toàn cho bọn họ.”

Nguyệt tẩu nhanh chóng hiểu ra: “Tiểu nhân chỉ biết có hạn, cần báo lên cấp trên trước đã.”

“Không thành vấn đề, ta chờ tin của ngươi. Được rồi, các ngươi đi đi. Lát nữa có bằng hữu của ta đến, dẫn đến gặp ta là được.”

Nguyệt tẩu hiểu ý lui ra ngoài.

Không bao lâu sau, một vị công tử văn nhã đi vào.

Vị công tử kia xoay người một cái, đã biến lại hình dáng Công Tôn Điệp, vừa cười vừa nói: “Mới đến nơi đã nghe chuyện ngươi làm, được lắm, càn quyét Yên Vũ lâu, cướp bóc trong Thiên Tú các. Ninh tuần tra viên thật uy phong, bây giờ còn dùng thân phận công khai gặp mặt ma nữ ta đây?”

“Bây giờ ta ra ngoài lúc nào cũng có người đi theo, cải trang xuất hành ngược lại dễ lộ hành tung, chẳng bằng thẳng thắn như vậy. Đằng nào ngươi cũng là Thiên Huyễn Ma Nữ, chỉ cần ngươi không bại lộ là được.” Ninh Dạ nói: “Đúng rồi, sao lần này ngươi lại chủ động đến Chấp Tử thành?”

“Nhận việc.” Công Tôn Điệp nháy mắt mấy cái: “Ngươi nói có trùng hợp không, còn liên quan tới các ngươi nữa đấy.”

“Cái gì?” Ninh Dạ ngạc nhiên.

Công Tôn Điệp không nhiều lời với y: “Người của Sương Nguyệt phường tìm ta, muốn ta giả trang thành một nữ nhân tên là Linh di, tới gặp Trì Vãn Ngưng. Mấy ngày nay ta đang làm quen với thân phận mới này.”

Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ bắt đầu lo lắng: “Gọi cô tới giả trang? Chẳng lẽ là...”

Công Tôn Điệp gật đầu: “Chắc là đã chết rồi.”

“Sao lại như vậy?”

“Đừng hỏi ta, làm sao ta biết được? Thậm chí bọn họ không nói cho ta biết bọn họ là người của Yên Vũ lâu, chỉ nói có liên quan tới Trì Vãn Ngưng. Nếu không phải ta biết cô ấy là người của Yên Vũ lâu, chắc đã chẳng nghĩ tới chuyện này. Nhưng đây cũng có thể coi là tin tức tốt, ít nhất từ nay về sau nữ nhân của ngươi không còn nỗi lo về sau nữa rồi.” Công Tôn Điệp không buồn để ý trả lời.

Ma nữ đúng là ma nữ, đối với Công Tôn Điệp thì người nhà chết còn là chuyện tốt, từ nay về sau không còn vướng bận, nhưng e là Trì Vãn Ngưng sẽ không nghĩ như vậy.

Nghĩ tới tâm trạng của Trì Vãn Ngưng khi biết chân tướng, Ninh Dạ khép hờ hai mắt, thở dài: “Vãn Ngưng mà biết việc này, chắc chắn sẽ rất đau lòng.”

“Đau lòng thì khó mà tránh được. Nhưng đau lòng thì đau lòng, vẫn phải phối hợp với ta diễn trò nhé, đừng coi như không thấy.” Công Tôn Điệp cười nói: “Ta đã cầm hai mươi vạn linh thạch, tốt xấu gì cũng giúp ta làm xong vụ này đã.”

“Hai mươi vạn linh thạch mà cô đã thỏa mãn rồi à?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.

Công Tôn Điệp cười hì hì: “Nói vậy ngươi có chuyện làm ăn lớn cho ta? Nói rõ trước nhé, lần trước đã làm việc không công cho ngươi rồi, ngươi còn chưa thực hiện điều kiện đang nợ ta đấy. Lần này ta cho ngươi tin tức quan trọng như vậy, cũng không thể làm không công được. Cho dù ngươi bố trí ba tầng cấm chế trên người ta, ngươi cũng không thể sai khiến ta không công được.”

Ninh Dạ tiện tay quăng túi giới tử sang: “Cho ngươi này.”

Công Tôn Điệp mở túi giới tử ra xem, vô cùng vui mừng: “Oa, trăm vạn linh thạch!”

Nói đoạn vỗ vỗ lên ngực: “Cái mạng của bổn cô nương đã là của ngươi, nói đi, muốn ta làm gì cũng được.”

Rầm!

Ninh Dạ đặt hộp đựng Nguyệt Ảnh Hàn Sa lên bàn: “Đầu tiên là bỏ cái này vào Sương Nguyệt phường, tất cả những vị trí quan trọng, đừng bỏ qua bất cứ nơi nào.”

“Không thành vấn đề!” Công Tôn Điệp lập tức đáp ứng.

Chuyện Nguyệt Ảnh Hàn Sa đã được giải quyết như vậy.

——————————————

Một ngày sau, Ninh Dạ nhận được tin của Nguyệt tẩu.

Y dẫn tu sĩ trắng trợn xuất kích, càn quét cứ điểm xung quanh Vạn Hoa cốc, bắt giữ hơn mười gián điệp Vạn Hoa cốc.

Sau khi tiêu diệt các cứ điểm ngầm của Yên Vũ lâu và Vạn Hoa cốc, trong thời gian ngắn uy danh Ninh Dạ của Huyền Sách phủ đã vang vọng khắp nơi, không ai sánh bằng.

Vị Ương phủ.

Trì Vãn Ngưng đằng đằng sát khí, khí thế lạnh lẽo như đao, khiến cho trong động phủ gió nổi mây vần.

Không khóc lóc sướt mướt, không thảm thiết bi thương, trong lòng Trì Vãn Ngưng chỉ có phẫn nộ.

Thời khắc này Trì Vãn Ngưng như hóa thân thành nữ chiến binh báo thù, toàn thân tỏa ra sát ý đỏ rực như máu.

Ninh Dạ gật đầu: “Ta cũng thấy thế. Nếu mục tiêu của mọi người đã nhất trí, thực ra cũng có thể liên thủ. Ví dụ như ta đã biết chuyện các ngươi muốn làm, nếu các ngươi phối hợp, ta cũng có thể cho các ngươi một cơ hội.”

Nguyệt tẩu vui mừng: “Đa tạ tuần tra viên.”

“Vậy thì được, để thể hiện thành ý, lần này cho ta thêm vài cứ điểm của Vạn Hoa cốc đi.” Ninh Dạ nói.

“Cái gì?” Nguyệt tẩu ngơ ngác.

“Nếu ta không đả kích Vạn Hoa cốc thật mãnh liệt, làm sao để Yên Vũ lâu nghĩ rằng ta là kẻ địch của Vạn Hoa cốc đây?” Ninh Dạ hỏi ngược lại: “Đừng lo, ta sẽ đảm bảo an toàn cho bọn họ.”

Nguyệt tẩu nhanh chóng hiểu ra: “Tiểu nhân chỉ biết có hạn, cần báo lên cấp trên trước đã.”

“Không thành vấn đề, ta chờ tin của ngươi. Được rồi, các ngươi đi đi. Lát nữa có bằng hữu của ta đến, dẫn đến gặp ta là được.”

Nguyệt tẩu hiểu ý lui ra ngoài.

Không bao lâu sau, một vị công tử văn nhã đi vào.

Vị công tử kia xoay người một cái, đã biến lại hình dáng Công Tôn Điệp, vừa cười vừa nói: “Mới đến nơi đã nghe chuyện ngươi làm, được lắm, càn quyét Yên Vũ lâu, cướp bóc trong Thiên Tú các. Ninh tuần tra viên thật uy phong, bây giờ còn dùng thân phận công khai gặp mặt ma nữ ta đây?”

“Bây giờ ta ra ngoài lúc nào cũng có người đi theo, cải trang xuất hành ngược lại dễ lộ hành tung, chẳng bằng thẳng thắn như vậy. Đằng nào ngươi cũng là Thiên Huyễn Ma Nữ, chỉ cần ngươi không bại lộ là được.” Ninh Dạ nói: “Đúng rồi, sao lần này ngươi lại chủ động đến Chấp Tử thành?”

“Nhận việc.” Công Tôn Điệp nháy mắt mấy cái: “Ngươi nói có trùng hợp không, còn liên quan tới các ngươi nữa đấy.”

“Cái gì?” Ninh Dạ ngạc nhiên.

Công Tôn Điệp không nhiều lời với y: “Người của Sương Nguyệt phường tìm ta, muốn ta giả trang thành một nữ nhân tên là Linh di, tới gặp Trì Vãn Ngưng. Mấy ngày nay ta đang làm quen với thân phận mới này.”

Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ bắt đầu lo lắng: “Gọi cô tới giả trang? Chẳng lẽ là...”

Công Tôn Điệp gật đầu: “Chắc là đã chết rồi.”

“Sao lại như vậy?”

“Đừng hỏi ta, làm sao ta biết được? Thậm chí bọn họ không nói cho ta biết bọn họ là người của Yên Vũ lâu, chỉ nói có liên quan tới Trì Vãn Ngưng. Nếu không phải ta biết cô ấy là người của Yên Vũ lâu, chắc đã chẳng nghĩ tới chuyện này. Nhưng đây cũng có thể coi là tin tức tốt, ít nhất từ nay về sau nữ nhân của ngươi không còn nỗi lo về sau nữa rồi.” Công Tôn Điệp không buồn để ý trả lời.

Ma nữ đúng là ma nữ, đối với Công Tôn Điệp thì người nhà chết còn là chuyện tốt, từ nay về sau không còn vướng bận, nhưng e là Trì Vãn Ngưng sẽ không nghĩ như vậy.

Nghĩ tới tâm trạng của Trì Vãn Ngưng khi biết chân tướng, Ninh Dạ khép hờ hai mắt, thở dài: “Vãn Ngưng mà biết việc này, chắc chắn sẽ rất đau lòng.”

“Đau lòng thì khó mà tránh được. Nhưng đau lòng thì đau lòng, vẫn phải phối hợp với ta diễn trò nhé, đừng coi như không thấy.” Công Tôn Điệp cười nói: “Ta đã cầm hai mươi vạn linh thạch, tốt xấu gì cũng giúp ta làm xong vụ này đã.”

“Hai mươi vạn linh thạch mà cô đã thỏa mãn rồi à?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.

Công Tôn Điệp cười hì hì: “Nói vậy ngươi có chuyện làm ăn lớn cho ta? Nói rõ trước nhé, lần trước đã làm việc không công cho ngươi rồi, ngươi còn chưa thực hiện điều kiện đang nợ ta đấy. Lần này ta cho ngươi tin tức quan trọng như vậy, cũng không thể làm không công được. Cho dù ngươi bố trí ba tầng cấm chế trên người ta, ngươi cũng không thể sai khiến ta không công được.”

Ninh Dạ tiện tay quăng túi giới tử sang: “Cho ngươi này.”

Công Tôn Điệp mở túi giới tử ra xem, vô cùng vui mừng: “Oa, trăm vạn linh thạch!”

Nói đoạn vỗ vỗ lên ngực: “Cái mạng của bổn cô nương đã là của ngươi, nói đi, muốn ta làm gì cũng được.”

Rầm!

Ninh Dạ đặt hộp đựng Nguyệt Ảnh Hàn Sa lên bàn: “Đầu tiên là bỏ cái này vào Sương Nguyệt phường, tất cả những vị trí quan trọng, đừng bỏ qua bất cứ nơi nào.”

“Không thành vấn đề!” Công Tôn Điệp lập tức đáp ứng.

Chuyện Nguyệt Ảnh Hàn Sa đã được giải quyết như vậy.


Vị Ương phủ.

Trì Vãn Ngưng đằng đằng sát khí, khí thế lạnh lẽo như đao, khiến cho trong động phủ gió nổi mây vần.

Không khóc lóc sướt mướt, không thảm thiết bi thương, trong lòng Trì Vãn Ngưng chỉ có phẫn nộ.

Thời khắc này Trì Vãn Ngưng như hóa thân thành nữ chiến binh báo thù, toàn thân tỏa ra sát ý đỏ rực như máu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.