Chương trước
Chương sau


Trì Vãn Ngưng che miệng cười: “Đương nhiên bọn họ không dám làm như vậy, cho nên muốn ta thổi gió bên gối, khuyên chàng dừng tay.”

“Nhưng cũng phải có lời giải thích chứ?”

‘‘Vạn Hoa Cốc.’‘

Hóa ra là vậy.

Ninh Dạ cười ha hả: “Ta mới nghe chuyện Vạn Hoa cốc bên Tần Thì Nguyệt, vốn còn đang nghĩ làm sao tìm ra Vạn Hoa cốc, hóa ra là thông qua nàng.”

Trì Vãn Ngưng vén sợ tóc bên mi lên, dáng vẻ yêu kiều: “Vốn dĩ Yên Vũ lâu không muốn ta làm bất cứ chuyện gì cho họ, nhưng bây giờ tổn thất quá lớn, nghĩ tới quan hệ giữa ta và chàng nên không thể không yêu cầu ta hành động.”

Ninh Dạ cười ha hả.

Đây chính là mục đích của y trong việc tập kích Yên Vũ lâu.

Trì Vãn Ngưng là người yêu của Ninh Dạ, còn Ninh Dạ lại dốc toàn lực tấn công Yên Vũ lâu, trong tình huống này cho dù Yên Vũ lâu không muốn sử dụng quân cờ Trì Vãn Ngưng, bọn họ vẫn phải dùng.

Bây giờ mới là đứng ra nói đỡ, nhưng có lần đầu thì sẽ có lần sau.

Chỉ khi Trì Vãn Ngưng thật sự tham gia vào hành động của Yên Vũ lâu, Ninh Dạ mới tiện gây ảnh hưởng lên tổ chức này, khiến cho bọn họ làm việc theo kế hoạch của mình.

Lúc này Trì Vãn Ngưng nháy mắt mấy cái với Ninh Dạ: “Vạn Hoa cốc có một cứ điểm ở Chấp Tử thành, phần lớn những người ở đó là của họ.”

‘‘Nơi nào?’‘

‘‘Thiên Tú các.’‘

Cái gì? Ninh Dạ ngạc nhiên.

Có lẽ Thiên Tú các là nơi Ninh Dạ tới nhiều nhất trong hai năm vừa qua.

Mỗi lần gặp mặt Cừu Bất Quân đều là trong Thiên Tú các.

Dẫu họ rất cẩn thận, mỗi lần vào các Ninh Dạ và Cừu Bất Quân đều cải trang giả dạng, nhưng nghĩ tới chuyện mình họp bàn bí mật trong địa bàn của Vạn Hoa cốc...

Trong lòng không khỏi cảnh giác.

Nhận ra suy nghĩ trong lòng y, Trì Vãn Ngưng cười nói: “Hiểu rồi chứ? Thiên Tú các đúng là một uy hiếp. Chúng ta tập hợp ở đó quá nhiều lần, không ai biết rốt cuộc Vạn Hoa cốc có biết một số chuyện của chúng ta hay không?”

“Xem ra sau này phải chuyển sang nơi khác.” Ninh Dạ thấy đau đầu.

Không thể không thừa nhận, kỹ viện là nơi họp mặt bí mật rất tốt, chỉ cần là nam nhân sẽ thường xuyên tới đó, thậm chí có thể danh chính ngôn thuận che giấu thân phận.

“Vấn đề hiện tại là làm sao đối phó với Thiên Tú các. Chúng ta thường tới đó, không thể đảm bảo có ai biết một số chuyện liên quan tới chúng ta hay không, một khi chàng ra tay với bọn họ, có thể sẽ gây ra hậu quả nặng nề.”

“Vậy càng phải động thủ.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói.

Thiên Tú các là mầm họa rất lớn, bất luận bọn họ biết hay không biết, Ninh Dạ đều không thể để bọn họ tiếp tục tồn tại.

Nhưng động thủ như thế nào cũng là một vấn đề.

“Đúng rồi, còn một chuyện nữa, chàng có nghe nói không?” Trì Vãn Ngưng đột nhiên nói.

‘‘Cái gì?’‘

“Giám Sát đường kiếm được ba mảnh vỡ Thiên Cơ điện, nói là định đưa vào danh sách giao dịch với Cực Chiến đạo, cho bọn họ mang đi.”

“Cái gì?” Ninh Dạ giật nảy mình: “Lạc Cầu Chân làm à?”

Trì Vãn Ngưng gật đầu: “Hắn đang ép chàng đấy.”

Ninh Dạ không khỏi cười khổ: “Tên Lạc Cầu Chân này thật biết cách câu cá.”

“Thế còn chàng thì sao? Có định ra tay không?”

Nghe Trì Vãn Ngưng nói như vậy, Ninh Dạ chăm chú suy nghĩ.

Thấy y dao động, Trì Vãn Ngưng vội vàng nói: “Lạc Cầu Chân tung mồi chính là để dụ chàng cắn câu.”

Ninh Dạ nói: “Nếu ta ra tay chắc chắn sẽ không để lại chứng cứ cho hắn tóm được.”

“Vấn đề chính là ở đó!” Trì Vãn Ngưng vội vàng nói: “Ninh Dạ, chàng đã thắng rất nhiều lần nhưng chàng không cảm thấy cứ tiếp tục mạo hiểm như vậy sẽ rất nguy hiểm à? Lạc Cầu Chân chịu thiệt dưới tay chàng nhiều lần rồi, cũng chịu yên tĩnh một thời gian nhưng bây giờ lại ra tay lần nữa, chắc chắn hắn có ý đồ gì đó. Ta cảm thấy chàng không thể coi thường hắn, phải biết chàng và hắn đọ sức, vấn đề lớn nhất là... hắn có thể thất bại rất nhiều lần nhưng chàng không thể thất bại dù chỉ một lần!”

Nghe Trì Vãn Ngưng nói vậy, Ninh Dạ cũng thầm rùng mình.

Y gật đầu: “Nàng nói đúng, ta kích động quá rồi. Lạc Cầu Chân sẽ không đánh mà không nắm chắc thắng lợi, chắc chắn hắn đang có ý đồ gì đó. Đáng tiếc, thời gian vừa qua ta bận chuyện Yên Vũ lâu, không chú ý đến hắn.”

“Cho dù chàng quan sát hắn cũng chỉ biết những thứ hắn muốn cho chàng biết thôi.” Trì Vãn Ngưng nói.

Từ sau chuyện Triệu Long Quang, Trì Vãn Ngưng và Ninh Dạ đã biết Lạc Cầu Chân sẽ không nói kế hoạch thật sự của mình ở Giám Sát đường.

“Ta sẽ suy nghĩ cẩn thận.” Ninh Dạ trả lời.

Nghe y nói vậy, Trì Vãn Ngưng thầm thở dài, biết y không chịu từ bỏ.

Đây là ưu điểm của Ninh Dạ, cũng là khuyết điểm của y.

Có can đảm mạo hiểm nhưng cũng có thể lạc lối trong chuyện mạo hiểm.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng người gọi với vào: “Ninh tuần tra viên, Phong điện chủ cho mời.”

Phong Đông Lâm?

Hắn muốn gặp mình?

Trì Vãn Ngưng che miệng cười: “Đương nhiên bọn họ không dám làm như vậy, cho nên muốn ta thổi gió bên gối, khuyên chàng dừng tay.”

“Nhưng cũng phải có lời giải thích chứ?”

‘‘Vạn Hoa Cốc.’‘

Hóa ra là vậy.

Ninh Dạ cười ha hả: “Ta mới nghe chuyện Vạn Hoa cốc bên Tần Thì Nguyệt, vốn còn đang nghĩ làm sao tìm ra Vạn Hoa cốc, hóa ra là thông qua nàng.”

Trì Vãn Ngưng vén sợ tóc bên mi lên, dáng vẻ yêu kiều: “Vốn dĩ Yên Vũ lâu không muốn ta làm bất cứ chuyện gì cho họ, nhưng bây giờ tổn thất quá lớn, nghĩ tới quan hệ giữa ta và chàng nên không thể không yêu cầu ta hành động.”

Ninh Dạ cười ha hả.

Đây chính là mục đích của y trong việc tập kích Yên Vũ lâu.

Trì Vãn Ngưng là người yêu của Ninh Dạ, còn Ninh Dạ lại dốc toàn lực tấn công Yên Vũ lâu, trong tình huống này cho dù Yên Vũ lâu không muốn sử dụng quân cờ Trì Vãn Ngưng, bọn họ vẫn phải dùng.

Bây giờ mới là đứng ra nói đỡ, nhưng có lần đầu thì sẽ có lần sau.

Chỉ khi Trì Vãn Ngưng thật sự tham gia vào hành động của Yên Vũ lâu, Ninh Dạ mới tiện gây ảnh hưởng lên tổ chức này, khiến cho bọn họ làm việc theo kế hoạch của mình.

Lúc này Trì Vãn Ngưng nháy mắt mấy cái với Ninh Dạ: “Vạn Hoa cốc có một cứ điểm ở Chấp Tử thành, phần lớn những người ở đó là của họ.”

‘‘Nơi nào?’‘

‘‘Thiên Tú các.’‘

Cái gì? Ninh Dạ ngạc nhiên.

Có lẽ Thiên Tú các là nơi Ninh Dạ tới nhiều nhất trong hai năm vừa qua.

Mỗi lần gặp mặt Cừu Bất Quân đều là trong Thiên Tú các.

Dẫu họ rất cẩn thận, mỗi lần vào các Ninh Dạ và Cừu Bất Quân đều cải trang giả dạng, nhưng nghĩ tới chuyện mình họp bàn bí mật trong địa bàn của Vạn Hoa cốc...

Trong lòng không khỏi cảnh giác.

Nhận ra suy nghĩ trong lòng y, Trì Vãn Ngưng cười nói: “Hiểu rồi chứ? Thiên Tú các đúng là một uy hiếp. Chúng ta tập hợp ở đó quá nhiều lần, không ai biết rốt cuộc Vạn Hoa cốc có biết một số chuyện của chúng ta hay không?”

“Xem ra sau này phải chuyển sang nơi khác.” Ninh Dạ thấy đau đầu.

Không thể không thừa nhận, kỹ viện là nơi họp mặt bí mật rất tốt, chỉ cần là nam nhân sẽ thường xuyên tới đó, thậm chí có thể danh chính ngôn thuận che giấu thân phận.

“Vấn đề hiện tại là làm sao đối phó với Thiên Tú các. Chúng ta thường tới đó, không thể đảm bảo có ai biết một số chuyện liên quan tới chúng ta hay không, một khi chàng ra tay với bọn họ, có thể sẽ gây ra hậu quả nặng nề.”

“Vậy càng phải động thủ.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói.

Thiên Tú các là mầm họa rất lớn, bất luận bọn họ biết hay không biết, Ninh Dạ đều không thể để bọn họ tiếp tục tồn tại.

Nhưng động thủ như thế nào cũng là một vấn đề.

“Đúng rồi, còn một chuyện nữa, chàng có nghe nói không?” Trì Vãn Ngưng đột nhiên nói.

‘‘Cái gì?’‘

“Giám Sát đường kiếm được ba mảnh vỡ Thiên Cơ điện, nói là định đưa vào danh sách giao dịch với Cực Chiến đạo, cho bọn họ mang đi.”

“Cái gì?” Ninh Dạ giật nảy mình: “Lạc Cầu Chân làm à?”

Trì Vãn Ngưng gật đầu: “Hắn đang ép chàng đấy.”

Ninh Dạ không khỏi cười khổ: “Tên Lạc Cầu Chân này thật biết cách câu cá.”

“Thế còn chàng thì sao? Có định ra tay không?”

Nghe Trì Vãn Ngưng nói như vậy, Ninh Dạ chăm chú suy nghĩ.

Thấy y dao động, Trì Vãn Ngưng vội vàng nói: “Lạc Cầu Chân tung mồi chính là để dụ chàng cắn câu.”

Ninh Dạ nói: “Nếu ta ra tay chắc chắn sẽ không để lại chứng cứ cho hắn tóm được.”

“Vấn đề chính là ở đó!” Trì Vãn Ngưng vội vàng nói: “Ninh Dạ, chàng đã thắng rất nhiều lần nhưng chàng không cảm thấy cứ tiếp tục mạo hiểm như vậy sẽ rất nguy hiểm à? Lạc Cầu Chân chịu thiệt dưới tay chàng nhiều lần rồi, cũng chịu yên tĩnh một thời gian nhưng bây giờ lại ra tay lần nữa, chắc chắn hắn có ý đồ gì đó. Ta cảm thấy chàng không thể coi thường hắn, phải biết chàng và hắn đọ sức, vấn đề lớn nhất là... hắn có thể thất bại rất nhiều lần nhưng chàng không thể thất bại dù chỉ một lần!”

Nghe Trì Vãn Ngưng nói vậy, Ninh Dạ cũng thầm rùng mình.

Y gật đầu: “Nàng nói đúng, ta kích động quá rồi. Lạc Cầu Chân sẽ không đánh mà không nắm chắc thắng lợi, chắc chắn hắn đang có ý đồ gì đó. Đáng tiếc, thời gian vừa qua ta bận chuyện Yên Vũ lâu, không chú ý đến hắn.”

“Cho dù chàng quan sát hắn cũng chỉ biết những thứ hắn muốn cho chàng biết thôi.” Trì Vãn Ngưng nói.


Có can đảm mạo hiểm nhưng cũng có thể lạc lối trong chuyện mạo hiểm.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng người gọi với vào: “Ninh tuần tra viên, Phong điện chủ cho mời.”

Phong Đông Lâm?

Hắn muốn gặp mình?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.