Chương trước
Chương sau


Đã có không ít môn phái không cần bản thể của Thiên Cơ điện cũng có thể lợi dụng mảnh vỡ, như vậy chuyện Mộc Khôi tông đánh cắp mảnh vỡ Thiên Cơ điện hoàn toàn có thể là một hành động độc lập. Còn sau khi chuyện ở khu vực sông nước Tây hà xảy ra, Mộc Khôi tông cấu kết với Doãn Thiên Chiếu cũng hoàn toàn hợp lý.

Doãn Thiên Chiếu trừng mắt nhìn Ninh Dạ: “Ngươi hãm hại ta? Chuyện vừa rồi không liên quan gì tới ta, ta cũng đâu có vu oan cho ngươi!”

Ninh Dạ trả lời: “Doãn sư huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ thuật lại sự thật thôi. Thực ra ta cảm thấy, muốn biết ai là kẻ phản bội cũng đơn giản thôi.”

“Ồ?” Nhạc Tâm Thiện đã thấy hứng thú: “Đơn giản thế nào?’

Ninh Dạ chắp tay nói: “Khởi bẩm đại diện chủ, tất cả những người tham gia chuyện phế tích Vô Thường tự đều đáng nghi ngờ, vừa rồi các vị điện chủ nghi ngờ đệ tử cũng rất bình thường thôi. Giờ xem ra tuy Ninh Dạ đã chứng minh mình không phải Thanh Lâm hay Bạch Vũ nhưng còn chưa chứng minh được mình không phải là người cấu kết với Mộc Khôi tông, như vậy vẫn khó tránh khỏi hiềm nghi, Doãn sư huynh cũng vậy. Đã thế thì làm đơn giản hơn nữa thôi, mời Phó đường chủ xuất thủ, dùng Thực Tâm công kiểm tra một lượt.”

Câu này vừa nói xong, mọi người đều choáng váng.

Thực Tâm công có thể tra xét tâm thần, dẫu chưa chắc đã nhòm ngó được toàn bộ nhưng có thể xác nhận những bí mật thu được là thật.

Nhưng Thực Tâm công quá độc ác, người sử dụng Thực Tâm công, nhẹ thì tổn thương nguyên khí năng nề, công lực sa sút, nặng thì nguyên thần tổn hại, thậm chí cả đời khó lòng tiến bộ.

Chính vì nguyên nhân này, không thể dễ dàng sử dụng Thực Tâm công.

Nếu là đệ tử bình thường ở tầng dưới thì cũng thôi, nhưng Ninh Dạ và Doãn Thiên Chiếu đều là những người có công lao với Hắc Bạch thần cung, nếu muốn sử dụng Thực Tâm công với bọn họ, như vậy phải nghi ngờ tới một mức độ nhất định.

Hai bên tranh cãi qua lại lúc vừa rồi chỉ là để tìm ra ai đáng nghi ngờ nhất, cũng là để tìm chứng cứ sử dụng Thực Tâm công. Chẳng qua là xem ai khả nghi nhất thì ưu tiên sử dụng với người đó mà thôi, như vậy có thể giám bớt tổn thương đối với môn nhân đệ tử.

Không thì mọi người cãi nhau cả nửa ngày vẫn toàn mấy chuyện không có chứng cứ, suy luận được nhiều hơn nữa thì có tác dụng gì?

Theo tình hình trước mắt, mức độ khả nghi của Doãn Thiên Chiếu đã chiếm thượng phong, nếu sử dụng cũng là dùng với hắn trước. Nếu chứng minh được hắn là phản đồ, vậy Ninh Dạ không cần chịu tội như vậy.

Ngược lại cũng thế, nếu Ninh Dạ không hạ thủ giết chết Cừu Bất Quân, như vậy y có nói tới hoa rơi nước chảy cũng chẳng thoát được màn kiểm tra bằng Thực Tâm công.

Nhưng bây giờ Ninh Dạ lại lên tiếng bảo cả hai người cùng nhận kiểm tra bởi Thực Tâm công, chuyện này khiến mọi người đều lấy làm lạ.

Phong Đông Lâm đã lên tiếng: “Ngươi có biết hậu quả khi bị dùng Thực Tâm công không?”

Ninh Dạ gật đầu: “Đương nhiên thuộc hạ biết.”

“Vậy ngươi còn muốn nhận Thực Tâm công kiểm tra cùng với Doãn Thiên Chiếu? Phải biết nếu Doãn Thiên Chiếu được chứng minh là có tội, ngươi có thể tránh được khâu này.”

Ninh Dạ trả lời: “Thuộc hạ biết, nhưng thuộc hạ cũng biết có kẻ vẫn có tâm địa bất lương với thuộc hạ, chỉ vì một số ân oán cá nhân mà quyết tâm trả thủ thuộc hạ. Để chứng minh sự trong sạch của bản thân, Ninh Dạ không thể không làm như vậy. Chỉ có điều, sau khi chứng minh mình trong sạch, Ninh Dạ cũng có một thỉnh cầu.”

“Cái gì?”

Ninh Dạ quay sang mỉm cười với Lạc Cầu Chân, nụ cười này khiến Lạc Cầu Chân sởn cả tóc gáy.

Y ý thức được điều gì.

Chỉ thấy Ninh Dạ đã chỉ tay vào Lạc Cầu Chân: “Đó là sử dụng Thực Tâm công với hắn, để hắn nói ra mục đích thật sự khi nghi ngờ ta, xem xem rốt cuộc hắn vì công hay vì tư!”

Nghe Ninh Dạ nói vậy, trong đầu Lạc Cầu Chân cực kỳ chấn động.

Quả nhiên, Ninh Dạ đã nhắm mũi mâu sang phía hắn.

Lạc Cầu Chân gần như khẳng định, Ninh Dạ có một loại bí pháp nào đó có thể đối phó với Thực Tâm công. Hắn không biết đó là gì, nhưng Thiên Cơ môn là huyền môn thượng cổ, Thiên Cơ điện còn là trọng bảo cực kỳ quý giá, không khéo có bí pháp thần kỳ nào chống đỡ được.

Quan trọng nhất là hậu quả khi sử dụng Thực Tâm công có liên quan trực tiếp tới Phó Đông Lưu, bây giờ Ninh Dạ đã được mọi người ủng hộ, chỉ cần Phó Đông Lưu không tìm được đủ tin tức, vậy không thể nào hạ thủ giết chết Ninh Dạ.

Thế nhưng Phó Đông Lưu đối với Lạc Cầu Chân lại khác.

Hắn vẫn luôn đố kỵ tài hoa của Lạc Cầu Chân, nếu rơi vào tay Phó Đông Lưu, Lạc Cầu Chân không dám tưởng tượng Phó Đông Lưu sẽ đối phó với bản thân ra sao.

Chuyện này khiến hai mắt hắn tối sầm.

Đã có không ít môn phái không cần bản thể của Thiên Cơ điện cũng có thể lợi dụng mảnh vỡ, như vậy chuyện Mộc Khôi tông đánh cắp mảnh vỡ Thiên Cơ điện hoàn toàn có thể là một hành động độc lập. Còn sau khi chuyện ở khu vực sông nước Tây hà xảy ra, Mộc Khôi tông cấu kết với Doãn Thiên Chiếu cũng hoàn toàn hợp lý.

Doãn Thiên Chiếu trừng mắt nhìn Ninh Dạ: “Ngươi hãm hại ta? Chuyện vừa rồi không liên quan gì tới ta, ta cũng đâu có vu oan cho ngươi!”

Ninh Dạ trả lời: “Doãn sư huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ thuật lại sự thật thôi. Thực ra ta cảm thấy, muốn biết ai là kẻ phản bội cũng đơn giản thôi.”

“Ồ?” Nhạc Tâm Thiện đã thấy hứng thú: “Đơn giản thế nào?’

Ninh Dạ chắp tay nói: “Khởi bẩm đại diện chủ, tất cả những người tham gia chuyện phế tích Vô Thường tự đều đáng nghi ngờ, vừa rồi các vị điện chủ nghi ngờ đệ tử cũng rất bình thường thôi. Giờ xem ra tuy Ninh Dạ đã chứng minh mình không phải Thanh Lâm hay Bạch Vũ nhưng còn chưa chứng minh được mình không phải là người cấu kết với Mộc Khôi tông, như vậy vẫn khó tránh khỏi hiềm nghi, Doãn sư huynh cũng vậy. Đã thế thì làm đơn giản hơn nữa thôi, mời Phó đường chủ xuất thủ, dùng Thực Tâm công kiểm tra một lượt.”

Câu này vừa nói xong, mọi người đều choáng váng.

Thực Tâm công có thể tra xét tâm thần, dẫu chưa chắc đã nhòm ngó được toàn bộ nhưng có thể xác nhận những bí mật thu được là thật.

Nhưng Thực Tâm công quá độc ác, người sử dụng Thực Tâm công, nhẹ thì tổn thương nguyên khí năng nề, công lực sa sút, nặng thì nguyên thần tổn hại, thậm chí cả đời khó lòng tiến bộ.

Chính vì nguyên nhân này, không thể dễ dàng sử dụng Thực Tâm công.

Nếu là đệ tử bình thường ở tầng dưới thì cũng thôi, nhưng Ninh Dạ và Doãn Thiên Chiếu đều là những người có công lao với Hắc Bạch thần cung, nếu muốn sử dụng Thực Tâm công với bọn họ, như vậy phải nghi ngờ tới một mức độ nhất định.

Hai bên tranh cãi qua lại lúc vừa rồi chỉ là để tìm ra ai đáng nghi ngờ nhất, cũng là để tìm chứng cứ sử dụng Thực Tâm công. Chẳng qua là xem ai khả nghi nhất thì ưu tiên sử dụng với người đó mà thôi, như vậy có thể giám bớt tổn thương đối với môn nhân đệ tử.

Không thì mọi người cãi nhau cả nửa ngày vẫn toàn mấy chuyện không có chứng cứ, suy luận được nhiều hơn nữa thì có tác dụng gì?

Theo tình hình trước mắt, mức độ khả nghi của Doãn Thiên Chiếu đã chiếm thượng phong, nếu sử dụng cũng là dùng với hắn trước. Nếu chứng minh được hắn là phản đồ, vậy Ninh Dạ không cần chịu tội như vậy.

Ngược lại cũng thế, nếu Ninh Dạ không hạ thủ giết chết Cừu Bất Quân, như vậy y có nói tới hoa rơi nước chảy cũng chẳng thoát được màn kiểm tra bằng Thực Tâm công.

Nhưng bây giờ Ninh Dạ lại lên tiếng bảo cả hai người cùng nhận kiểm tra bởi Thực Tâm công, chuyện này khiến mọi người đều lấy làm lạ.

Phong Đông Lâm đã lên tiếng: “Ngươi có biết hậu quả khi bị dùng Thực Tâm công không?”

Ninh Dạ gật đầu: “Đương nhiên thuộc hạ biết.”

“Vậy ngươi còn muốn nhận Thực Tâm công kiểm tra cùng với Doãn Thiên Chiếu? Phải biết nếu Doãn Thiên Chiếu được chứng minh là có tội, ngươi có thể tránh được khâu này.”

Ninh Dạ trả lời: “Thuộc hạ biết, nhưng thuộc hạ cũng biết có kẻ vẫn có tâm địa bất lương với thuộc hạ, chỉ vì một số ân oán cá nhân mà quyết tâm trả thủ thuộc hạ. Để chứng minh sự trong sạch của bản thân, Ninh Dạ không thể không làm như vậy. Chỉ có điều, sau khi chứng minh mình trong sạch, Ninh Dạ cũng có một thỉnh cầu.”

“Cái gì?”

Ninh Dạ quay sang mỉm cười với Lạc Cầu Chân, nụ cười này khiến Lạc Cầu Chân sởn cả tóc gáy.

Y ý thức được điều gì.

Quan trọng nhất là hậu quả khi sử dụng Thực Tâm công có liên quan trực tiếp tới Phó Đông Lưu, bây giờ Ninh Dạ đã được mọi người ủng hộ, chỉ cần Phó Đông Lưu không tìm được đủ tin tức, vậy không thể nào hạ thủ giết chết Ninh Dạ.

Thế nhưng Phó Đông Lưu đối với Lạc Cầu Chân lại khác.

Hắn vẫn luôn đố kỵ tài hoa của Lạc Cầu Chân, nếu rơi vào tay Phó Đông Lưu, Lạc Cầu Chân không dám tưởng tượng Phó Đông Lưu sẽ đối phó với bản thân ra sao.

Chuyện này khiến hai mắt hắn tối sầm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.