Chương trước
Chương sau


“Đứng lên đi.” Phong Đông Lâm giơ tay, một luồng sức mạnh vô hình đã nâng Ninh Dạ dậy, để y đối diện với mình.

Đây là lần đầu tiên Ninh Dạ thật sự đối mặt với Phong Đông Lâm.

Nghe nói ban đầu Phong Đông Lâm là một thư sinh, sau có kỳ duyên nên bước lên tiên đồ. Thời niên thiếu hắn nổi danh khắp thiên hạ về tài hoa và dung mạo, là một mỹ nam tử chân chính, cho dù bây giờ ‘đã đến trung niên’ nhưng vẫn thấy được thần thái bất phàm. Tuy xét tới anh tuấn điển trai thì có lẽ không bằng Hứa Ngạn Văn, Dương Tử Thu trẻ trung, nhưng lại có khí chất đặc thù, khiến người ta hâm mộ.

Khi không cãi vã, hắn vẫn rất phong độ.

Thời khắc này, Phong Đông Lâm đã nói: “Ninh Dạ, chuyện phế tích Vô Thường tự ngươi làm rất tốt, lâm nguy xuất chiến cứu Hà Nguyên Thánh Hà công tử, lập được một đại công, luận công nên được thưởng.”

Ninh Dạ trả lời: “Khởi bẩm điện chủ, việc này đệ tử đã được Tứ Phương điện thưởng rồi.”

“Đúng, ta biết, vì vậy lần này gọi ngươi đến đây không phải là để khen thưởng, ít nhất chính ngươi không nghĩ là khen thưởng, đúng không?”

Ninh Dạ giả vờ ngạc nhiên: “Điện chủ nói vậy là sao?”

Phong Đông Lâm chậm rãi nói: “Trong hai năm qua, thần cung xảy ra rất nhiều chuyện, thần cung vẫn luôn nghi ngờ có bên trong có gián điệp của phái khác bán đứng cơ mật của thần cung ta, ám sát môn nhân pháp tắc đại đạo của thần cung. Vừa vặn, ngươi có mặt tại hiện trường của vài vụ việc.”

Ninh Dạ mỉm cười: “Hóa ra là thế, ta biết việc này, thậm chí vì vậy Lạc chấp sự đã từng kiểm tra ta, chỉ tiếc trong tình huống không tra rõ được chứng cứ còn cố tình vu oan hãm hại, thậm chí âm mưu vu khống ta cấu kết với ma môn. Nếu lúc đó ta không bắt được người trong Ma môn kịp thời, chỉ e bây giờ còn trong phòng giam của Giám Sát đường.”

Lao Huyền Minh bên cạnh đã nói: “Thuộc hạ có thể làm chứng cho việc này.”

Phong Đông Lâm ngăn hắn lại: “Ta biết. Nhưng vụ ám phế tích Vô Thường tự quả thật có người của Thiên Cơ môn âm thầm xuất thủ, ngươi lại tình cờ có mặt ở đó. Thiên Cơ môn mất mảnh vỡ Thiên Cơ điện, ngươi cũng có ở đó, hiển nhiên ngươi cũng là người bị tình nghi nhiều nhất.”

“Thiên Cơ môn?” Ninh Dạ ra vẻ kinh ngạc: “Sao lại Thiên Cơ môn? Chẳng phải bọn họ bị Ma môn tiêu diệt à?”

Nhạc Tâm Thiện nhíu mày: “Thiên Cơ môn bị Hắc Bạch thần cung chúng ta tiêu diệt, chuyện này đâu phải bí mật lớn lao gì. Ninh Dạ, chẳng lẽ ngay chuyện này mà ngươi cũng không biết ư?”

Ninh Dạ nghiêm mặt nói: “Đệ tử có nghe được vài lời đồn không có căn cứ, nhưng không cho là đúng, nào ngờ lại là sự thật.”

Tuy Ninh Dạ và Lạc Cầu Chân tranh chấp nhau nhiều lần nhưng đúng là chưa bao giờ chủ động nhắc tới Thiên Cơ môn. Đây coi như hai bên hiểu ngầm, đều biết có liên quan tới Thiên Cơ môn nhưng không đặt ngoài miệng.

Đã vô số lần Ninh Dạ nghĩ mình sẽ đối mặt với cục diện trước mắt, cho nên y tuyệt đối không phạm sai lầm trong chuyện ‘Thiên Cơ môn’ như vậy.

Nhưng bên phía này, có vẻ Nhạc Tâm Thiện không định xoáy vào vấn đề Thiên Cơ môn.

Nhạc Tâm Thiện không nói tiếp, vẫn là Phong Đông Lâm lên tiếng: “Ba tháng sau khi Thiên Cơ môn bị hủy diệt, ngươi gia nhập thần cung ta, dung nhan bị hủy; Thanh Mộc điện mất mảnh vỡ Thiên Cơ điện, ngươi ở gần đó; phế tích Vô Thường tự có người của Thiên Cơ môn xuất thủ, ngươi cũng ở lân cận. Những điều này kết hợp lại, có bảo ngươi đáng ngờ cũng không có gì thích hợp, ngươi có đồng ý không?”

Ninh Dạ bè nói: “Khuôn mặt của ta là bị Cừu Bất Quân hủy, bây giờ hắn đang ở ngay đây, kính mời Nhạc đại điện chủ đứng ra làm chủ giúp ta.”

Thế nhưng ngay khi nói ra câu này, Ninh Dạ đột nhiên ý thức được điều gì, lòng thầm kinh hãi.

Quả nhiên, Nhạc Tâm Thiện đã nói: “Được, đã vậy thì ngươi giết hắn đi.”

Ngày Cừu Bất Quân và Ninh Dạ gặp nhau lần đầu, hai bên không biết về nhau, suýt nữa thì gây ra phiền toái lớn.

Cho dù sau đó hai người thông đồng cứu vãn tình thế, nhưng khó tránh khỏi để lại chút di chứng về sau.

Ví dụ như, nếu Cừu Bất Quân nói thật, như vậy thân phận của Ninh Dạ không có gì đáng nghi. Mặt khác, nếu thân phận của Ninh Dạ có vấn đề, vậy thì thân phận của Cừu Bất Quân cũng có vấn đề.

Đây là một vấn đề có hai mặt, cho nên khi Lạc Cầu Chân nghi ngờ Ninh Dạ, thực tế hắn cũng xếp Cừu Bất Quân vào danh sách nghi ngờ - đặc biệt là Cừu Bất Quân cũng xuất hiện trong trận chiến phế tích Vô Thường tự. Hắn đến giết Ninh Dạ nhưng không giết được mà ngược lại giúp Ninh Dạ, tuy trên danh nghĩa là chú ý lập công, nhưng hiển nhiên đây cũng là điểm đáng ngờ!

Chỉ có điều Lạc Cầu Chân chưa từng thể hiện thái độ nghi ngờ đối với Cừu Bất Quân, chính là để thời khắc này đột nhiên tập kích!

“Đứng lên đi.” Phong Đông Lâm giơ tay, một luồng sức mạnh vô hình đã nâng Ninh Dạ dậy, để y đối diện với mình.

Đây là lần đầu tiên Ninh Dạ thật sự đối mặt với Phong Đông Lâm.

Nghe nói ban đầu Phong Đông Lâm là một thư sinh, sau có kỳ duyên nên bước lên tiên đồ. Thời niên thiếu hắn nổi danh khắp thiên hạ về tài hoa và dung mạo, là một mỹ nam tử chân chính, cho dù bây giờ ‘đã đến trung niên’ nhưng vẫn thấy được thần thái bất phàm. Tuy xét tới anh tuấn điển trai thì có lẽ không bằng Hứa Ngạn Văn, Dương Tử Thu trẻ trung, nhưng lại có khí chất đặc thù, khiến người ta hâm mộ.

Khi không cãi vã, hắn vẫn rất phong độ.

Thời khắc này, Phong Đông Lâm đã nói: “Ninh Dạ, chuyện phế tích Vô Thường tự ngươi làm rất tốt, lâm nguy xuất chiến cứu Hà Nguyên Thánh Hà công tử, lập được một đại công, luận công nên được thưởng.”

Ninh Dạ trả lời: “Khởi bẩm điện chủ, việc này đệ tử đã được Tứ Phương điện thưởng rồi.”

“Đúng, ta biết, vì vậy lần này gọi ngươi đến đây không phải là để khen thưởng, ít nhất chính ngươi không nghĩ là khen thưởng, đúng không?”

Ninh Dạ giả vờ ngạc nhiên: “Điện chủ nói vậy là sao?”

Phong Đông Lâm chậm rãi nói: “Trong hai năm qua, thần cung xảy ra rất nhiều chuyện, thần cung vẫn luôn nghi ngờ có bên trong có gián điệp của phái khác bán đứng cơ mật của thần cung ta, ám sát môn nhân pháp tắc đại đạo của thần cung. Vừa vặn, ngươi có mặt tại hiện trường của vài vụ việc.”

Ninh Dạ mỉm cười: “Hóa ra là thế, ta biết việc này, thậm chí vì vậy Lạc chấp sự đã từng kiểm tra ta, chỉ tiếc trong tình huống không tra rõ được chứng cứ còn cố tình vu oan hãm hại, thậm chí âm mưu vu khống ta cấu kết với ma môn. Nếu lúc đó ta không bắt được người trong Ma môn kịp thời, chỉ e bây giờ còn trong phòng giam của Giám Sát đường.”

Lao Huyền Minh bên cạnh đã nói: “Thuộc hạ có thể làm chứng cho việc này.”

Phong Đông Lâm ngăn hắn lại: “Ta biết. Nhưng vụ ám phế tích Vô Thường tự quả thật có người của Thiên Cơ môn âm thầm xuất thủ, ngươi lại tình cờ có mặt ở đó. Thiên Cơ môn mất mảnh vỡ Thiên Cơ điện, ngươi cũng có ở đó, hiển nhiên ngươi cũng là người bị tình nghi nhiều nhất.”

“Thiên Cơ môn?” Ninh Dạ ra vẻ kinh ngạc: “Sao lại Thiên Cơ môn? Chẳng phải bọn họ bị Ma môn tiêu diệt à?”

Nhạc Tâm Thiện nhíu mày: “Thiên Cơ môn bị Hắc Bạch thần cung chúng ta tiêu diệt, chuyện này đâu phải bí mật lớn lao gì. Ninh Dạ, chẳng lẽ ngay chuyện này mà ngươi cũng không biết ư?”

Ninh Dạ nghiêm mặt nói: “Đệ tử có nghe được vài lời đồn không có căn cứ, nhưng không cho là đúng, nào ngờ lại là sự thật.”

Tuy Ninh Dạ và Lạc Cầu Chân tranh chấp nhau nhiều lần nhưng đúng là chưa bao giờ chủ động nhắc tới Thiên Cơ môn. Đây coi như hai bên hiểu ngầm, đều biết có liên quan tới Thiên Cơ môn nhưng không đặt ngoài miệng.

Đã vô số lần Ninh Dạ nghĩ mình sẽ đối mặt với cục diện trước mắt, cho nên y tuyệt đối không phạm sai lầm trong chuyện ‘Thiên Cơ môn’ như vậy.

Nhưng bên phía này, có vẻ Nhạc Tâm Thiện không định xoáy vào vấn đề Thiên Cơ môn.

Nhạc Tâm Thiện không nói tiếp, vẫn là Phong Đông Lâm lên tiếng: “Ba tháng sau khi Thiên Cơ môn bị hủy diệt, ngươi gia nhập thần cung ta, dung nhan bị hủy; Thanh Mộc điện mất mảnh vỡ Thiên Cơ điện, ngươi ở gần đó; phế tích Vô Thường tự có người của Thiên Cơ môn xuất thủ, ngươi cũng ở lân cận. Những điều này kết hợp lại, có bảo ngươi đáng ngờ cũng không có gì thích hợp, ngươi có đồng ý không?”

Cho dù sau đó hai người thông đồng cứu vãn tình thế, nhưng khó tránh khỏi để lại chút di chứng về sau.

Ví dụ như, nếu Cừu Bất Quân nói thật, như vậy thân phận của Ninh Dạ không có gì đáng nghi. Mặt khác, nếu thân phận của Ninh Dạ có vấn đề, vậy thì thân phận của Cừu Bất Quân cũng có vấn đề.

Đây là một vấn đề có hai mặt, cho nên khi Lạc Cầu Chân nghi ngờ Ninh Dạ, thực tế hắn cũng xếp Cừu Bất Quân vào danh sách nghi ngờ - đặc biệt là Cừu Bất Quân cũng xuất hiện trong trận chiến phế tích Vô Thường tự. Hắn đến giết Ninh Dạ nhưng không giết được mà ngược lại giúp Ninh Dạ, tuy trên danh nghĩa là chú ý lập công, nhưng hiển nhiên đây cũng là điểm đáng ngờ!

Chỉ có điều Lạc Cầu Chân chưa từng thể hiện thái độ nghi ngờ đối với Cừu Bất Quân, chính là để thời khắc này đột nhiên tập kích!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.