Hà Nguyên Thánh vẫn luôn si mê sắc đẹp của Trì Vãn Ngưng, nhưng từ trước tới nay Trì Vãn Ngưng chưa bao giờ đáp lại, thời khắc này thấy Trì Vãn Ngưng như vậy, hắn mừng thầm trong lòng: “Vãn Ngưng tỷ yên tâm, có ta ở đây, không ai làm hại được tỷ đâu. Sao tỷ cũng chạy đến đây?”
Trì Vãn Ngưng không trả lời hắn, chỉ quét mắt khắp bốn phương.
Lúc này trên chiến trường đã đánh tới mức trời đất u tối, vô số người chết, nhưng đa số những người xui xẻo đều là tán tu, vẫn không ai trong Mộc Khôi tông gặp bất trắc gì. Cô khẽ nhíu mày, nói: “Phản ứng của Mộc Khôi tông có vẻ hơi lạ.”
Loa Oa Tử cũng nói: “Ánh mắt của tiên tử thật tinh tường, hình như đám người Mộc Khôi tông đã có chuẩn bị trước, ngay từ đầu đã sử dụng những đám tán tu kia làm tốt thí, chặn đòn giúp mình.”
“Nhưng vấn đề chính là điểm này, nếu làm vậy thì ngăn được bao lâu? Còn đại điện chủ nữa, sao không sử dụng Chấp Tử Thần Thông, dùng tán tu phản công đối thủ mà đi giết đám người này trước?” Trì Vãn Ngưng nghi hoặc.
“Do đối thủ là Nguyên Mục Dã.” Loa Oa Tử trả lời.
Một câu trả lời rất không nói lý.
Nhưng ngay sau đó, tình thế trên chiến trường đã chứng minh tất cả.
Cho dù Hắc Bạch thần cung đã đại khai sát giới nhưng vẫn còn gần nửa tu sĩ sống sót.
Ngay thời điểm này, những tu sĩ sống sót đột nhiên đồng thanh gầm lên, ai nấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-dien/3698148/chuong-209.html