*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quả nhiên ngươi hiểu rất rõ, Xá Thân đạo của ông đây chính là khắc tinh của Sát Thân đao!” Khổng Triêu Thăng cười lớn, lại vung kiếm.
Đúng như Ninh Dạ đã nói, điểm đáng sợ của Xá Thân đạo chính là không sợ bị tấn công.
Năm xưa khi Toái Tâm Nhân Ma vừa xuất đạo từng một mình giao chiến với cả Hắc Phong Cửu Ma, bị chém chín chín tám mươi mốt đao, toàn thân từ trên xuống dưới không có mảng da miếng thịt nào còn hoàn chỉnh, nhưng cuối cùng chính Hắc Phong Cửu Ma lại là người chết. Hắn đã từng đại chiến với Bàn Hoa Sơn Chủ, bị Ngũ Sắc Kỳ Bàn Hoa hút máu, cắt gân, rút xương nhưng cuối cùng vẫn là Toái Tâm Nhân Ma, còn từng giao chiến với Vô Bi Thượng Nhân, bị hắn cứt đứt chi, móc lưỡi, đâm mù mắt, róc mũi, nhưng vẫn sống sót, ngược lại gia nhập Hắc Bạch thần cung, trở thành Tứ Cửu Nhân Ma nổi danh ngang với Vô Bi Thượng Nhân.
Mãi tới tận bây giờ, Toái Tâm Nhân Ma vẫn không có trái tim, không phải vì hắn không thể khôi phục mà là hắn hoàn toàn vứt bỏ.
Đối với hắn, cơ thể không đáng để lo.
Chưởng giáo Hắc Bạch Tử đã từng nói, tương lai trong Tứ Cửu Nhân Ma, người có tiền đồ nhất, có thành tựu phi phàm nhất, có cơ hội đạt tới đại đạo nhất, chính là Toái Tâm Nhân Ma.
Đương nhiên Khổng Triêu Thăng chưa tu luyện tới mức độ đó, nhưng hắn có Xá Thân đạo tiểu thành, đã đủ giải thoát tất cả đau đớn trên cơ thể, vết thương bình thường hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới hắn. Nếu có ai nghĩ rằng đánh hắn vài chiêu là khiến hắn bị thương, năng lực chiến đấu giảm sút, vậy là sai hoàn toàn.
Chính vì vậy, Ninh Dạ không hoàn thủ.
Sát Thân đao tuy mạnh nhưng điểm lợi hại là góc độ tấn công ở mọi nơi trên cơ thể nhưng còn chưa tới mức một đòn giết địch. Nếu cường công, dùng công đối công, bên phải chịu xui chắc chắn là y, cũng vì vậy, Sát Thân đao bị Xá Thân đạo khắc chế.
Vì vậy y chỉ né tránh.
Kiếm của Khổng Triêu Thăng càng lúc càng mãnh liệt cường hãn, chỉ tấn công không phòng thủ, hoàn toàn không để ý tới bản thân mình.
Vốn dĩ tu vi của hắn cao hơn Ninh Dạ, bây giờ còn chiếm được lợi thế, Ninh Dạ chỉ dùng phù chú gắng gượng chống đỡ. Nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng thất thủ.
Lúc này Khổng Triêu Thăng lại xuất kiếm chém liên tiếp, múa khắp bốn phương, cực kỳ bá đạo, bao phủ bốn phương tám hướng xung quanh Ninh Dạ. Ninh Dạ không còn chỗ nào để né tránh, Kim Quang phù bị một chiêu kiếm đánh tan, dư uy chưa dứt, vẫn rất mạnh mẽ đánh về phía hai chân Ninh Dạ.
Đã nói chém hai chân ngươi, thì ta sẽ chém hai chân ngươi.
Xoạt!
Kiếm quang lướt qua đùi Ninh Dạ, không ngờ lại hóa thành tàn ảnh đầy trời.
Ảo ảnh?
Khổng Triêu Thăng ngơ ngác.
Khi đọ sức vừa rồi tuy Ninh Dạ sử dụng Nhật Luân kính nhưng chỉ dùng để che mắt hắn, khiến hắn nhìn nhận sai lệch nhưng chưa từng sử dụng bất cứ ảo thuật nào.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quả nhiên ngươi hiểu rất rõ, Xá Thân đạo của ông đây chính là khắc tinh của Sát Thân đao!” Khổng Triêu Thăng cười lớn, lại vung kiếm.
Đúng như Ninh Dạ đã nói, điểm đáng sợ của Xá Thân đạo chính là không sợ bị tấn công.
Năm xưa khi Toái Tâm Nhân Ma vừa xuất đạo từng một mình giao chiến với cả Hắc Phong Cửu Ma, bị chém chín chín tám mươi mốt đao, toàn thân từ trên xuống dưới không có mảng da miếng thịt nào còn hoàn chỉnh, nhưng cuối cùng chính Hắc Phong Cửu Ma lại là người chết. Hắn đã từng đại chiến với Bàn Hoa Sơn Chủ, bị Ngũ Sắc Kỳ Bàn Hoa hút máu, cắt gân, rút xương nhưng cuối cùng vẫn là Toái Tâm Nhân Ma, còn từng giao chiến với Vô Bi Thượng Nhân, bị hắn cứt đứt chi, móc lưỡi, đâm mù mắt, róc mũi, nhưng vẫn sống sót, ngược lại gia nhập Hắc Bạch thần cung, trở thành Tứ Cửu Nhân Ma nổi danh ngang với Vô Bi Thượng Nhân.
Mãi tới tận bây giờ, Toái Tâm Nhân Ma vẫn không có trái tim, không phải vì hắn không thể khôi phục mà là hắn hoàn toàn vứt bỏ.
Đối với hắn, cơ thể không đáng để lo.
Chưởng giáo Hắc Bạch Tử đã từng nói, tương lai trong Tứ Cửu Nhân Ma, người có tiền đồ nhất, có thành tựu phi phàm nhất, có cơ hội đạt tới đại đạo nhất, chính là Toái Tâm Nhân Ma.
Đương nhiên Khổng Triêu Thăng chưa tu luyện tới mức độ đó, nhưng hắn có Xá Thân đạo tiểu thành, đã đủ giải thoát tất cả đau đớn trên cơ thể, vết thương bình thường hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới hắn. Nếu có ai nghĩ rằng đánh hắn vài chiêu là khiến hắn bị thương, năng lực chiến đấu giảm sút, vậy là sai hoàn toàn.
Chính vì vậy, Ninh Dạ không hoàn thủ.
Sát Thân đao tuy mạnh nhưng điểm lợi hại là góc độ tấn công ở mọi nơi trên cơ thể nhưng còn chưa tới mức một đòn giết địch. Nếu cường công, dùng công đối công, bên phải chịu xui chắc chắn là y, cũng vì vậy, Sát Thân đao bị Xá Thân đạo khắc chế.
Vì vậy y chỉ né tránh.
Kiếm của Khổng Triêu Thăng càng lúc càng mãnh liệt cường hãn, chỉ tấn công không phòng thủ, hoàn toàn không để ý tới bản thân mình.
Vốn dĩ tu vi của hắn cao hơn Ninh Dạ, bây giờ còn chiếm được lợi thế, Ninh Dạ chỉ dùng phù chú gắng gượng chống đỡ. Nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng thất thủ.
Lúc này Khổng Triêu Thăng lại xuất kiếm chém liên tiếp, múa khắp bốn phương, cực kỳ bá đạo, bao phủ bốn phương tám hướng xung quanh Ninh Dạ. Ninh Dạ không còn chỗ nào để né tránh, Kim Quang phù bị một chiêu kiếm đánh tan, dư uy chưa dứt, vẫn rất mạnh mẽ đánh về phía hai chân Ninh Dạ.
Đã nói chém hai chân ngươi, thì ta sẽ chém hai chân ngươi.
Xoạt!
Kiếm quang lướt qua đùi Ninh Dạ, không ngờ lại hóa thành tàn ảnh đầy trời.
Ảo ảnh?
Khổng Triêu Thăng ngơ ngác.
Khi đọ sức vừa rồi tuy Ninh Dạ sử dụng Nhật Luân kính nhưng chỉ dùng để che mắt hắn, khiến hắn nhìn nhận sai lệch nhưng chưa từng sử dụng bất cứ ảo thuật nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]