Mồng năm tháng năm chính là tiết Đoan Dương*, thời tiết thường rất tốt để mọi người dạo chơi, năm ngoái ông trời rất chiếu cố bá tánh Văn Học, mưa có đổ liên miên cũng dừng, mặt trời treo trên đỉnh đầu, những ai đi ra ngoài đều cảm thấy ấm áp.
*tết Đoan Ngọ hay tết giết sâu bọ, là một ngày tết truyền thống tồn tại từ lâu trong văn hóa dân gian phương Đông
Nhưng tiết Đoan Dương năm nay thì khác.
"Vì sao hôm nay trời lại đổ mưa?" Lưu Tử Nhiên nhìn bầu trời đen nhánh như mực, cảm giác rất không thoải mái. "Đại nhân, sắc trời tối tăm, không cần lại phê duyệt công văn."
Dung Văn Thanh buông bút, sáng nay thức dậy, nàng cứ cảm thấy trong lòng bồn chồn, như sắp xảy ra chuyện gì. "Tử Hào, thừa dịp mưa còn không lớn, kêu mọi người trở về đi."
"Vậy đại nhân ngài?"
"Ta đợi chút liền đi, không cần lo lắng." Dung Văn Thanh tỏ vẻ nàng xem xong công văn trên tay sẽ lập tức về nhà.
Trong ánh nến hiu hắt, Dung Văn Thanh xem một cái đã xem hơn nửa canh giờ, thẳng đến có người vội vã từ bên ngoài chạy vào.
"Bá Du!" Tiến vào là Tống Trác, chỉ thấy hắn mặc áo tơi, bởi vì quá mức vội vàng, nửa người đều bị xối ướt.
Dung Văn Thanh có chút ngơ ngác, "Hàn Thần? Sao ngươi lại tới đây? Vội như vậy, là có chuyện gì?"
"Có chuyện, vẫn là chuyện lớn!" Tống Trác cởi bỏ chiếc áo tơi vô dụng, "Bá Du, Dương gia tạo phản rồi!"
"Ngươi nói cái gì?" Dung Văn Thanh cho rằng mình nghe lầm, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938332/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.