Tần Cầm cũng không nghĩ ra được phương pháp tốt, "Vì kế sách hiện tại, cần thiết phải vững vàng, trước tiên đoạt lại quyền khống chế Văn Học từ tay Dương gia. Bây giờ ngươi đuổi đánh Dương Kiên, thật sự không phải cử chỉ sáng suốt."
Dung Văn Thanh lắc đầu, ánh mắt xa xăm nhìn về phía Tần Cầm, như xuyên thấu qua Tần Cầm, nhìn đến một thời không khác. "Tần Cầm, ngươi đã trải qua Đông Mạt tuyết lở, nếu lần này Văn Học cũng trải qua một cơn hồng thủy giống vậy, cuối cùng mười không còn một, ngươi còn có thể vững vàng sao?"
Tần Cầm sửng sốt, sau đó nét mặt cứng đờ, Đông Mạt tuyết lở thật sự quá đáng sợ, nếu Văn Học lại trở thành một Đông Mạt thứ hai, kết quả không dám tưởng tượng!
"Văn Học nằm trên vùng cao, không có khả năng hoàn toàn bị nước bao phủ..."
Dung Văn Thanh lại lắc đầu, tự giễu cười cười, "Đúng vậy, không có khả năng hoàn toàn bị bao phủ bởi nước, tất cả mọi người đều nghĩ thế." Sau đó Văn Học liền biến thành thủy hạ chi thành trong truyền thuyết, mười vạn bá tánh cũng trở thành cô quỷ.
Có lẽ diễn nghĩa* không giống lịch sử, nhưng tai nạn vẫn theo lẽ thường mà phát sinh, sức người vô lực nghịch chuyển mệnh trời, nhưng việc nên làm, vẫn là phải làm.
*sự việc dựa theo lịch sử hay truyền thuyết, được viết thành tiểu thuyết theo thể chương hồi, ví dụ như Tam quốc diễn nghĩa và Phong thần diễn nghĩa (nguyên bản của Phong thần bảng)
"Dung Văn Thanh, ngươi muốn làm gì?" Tần Cầm xoay hai vòng mới bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938325/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.