"Trước đây chưa từng gặp qua phu nhân, chỉ là tướng mạo phu nhân rất giống một người bạn tốt của ta." Dung Văn Thanh lại cẩn thận nhìn nhìn, Mục Hồng Giác và Vũ phu nhân cũng không phải quá giống. Hai người có vài phần tương tự, hơn nữa khí chất rất giống, cho nên Dung Văn Thanh nhận sai.
Tướng mạo Mục Hồng Giác giống Tiên Hoàng hậu Vũ Lâm, khí chất cũng giống.
Vũ phu nhân bật cười, nàng đã lâu chưa thấy qua đứa trẻ hoạt bát như vậy, nhưng thật ra có vài phần hoài niệm.
"Ngươi muốn thuê ngôi nhà này?"
"Vâng, dinh phủ này hoàn cảnh thanh u, rất hợp với tâm ý của ta." Dung Văn Thanh vội vàng trả lời, lúc đầu nàng chỉ muốn tìm ngôi nhà phù hợp với thân phận, tùy tiện nơi nào đều được. Hiện giờ tiến vào đánh giá, nàng lại coi trọng dinh phủ này.
Vũ phu nhân gật đầu, "Quản gia sẽ bàn giá cả với ngươi, đồ dùng trong dinh phủ cũng cho ngươi nốt, nếu không thích, cứ ném. Chiều nay ta đi rồi."
"Sao phu nhân lại đi vội thế? Tại hạ cũng chưa cần dọn vào gấp." Dung Văn Thanh bị sự dứt khoát của Vũ phu nhân dọa hú hồn, chẳng lẽ không nên cò kè mặc cả gì đó sao? Nàng vừa đi qua đình viện, phát hiện nội thất chín phần là mới, có chút rõ ràng là mới mua, cớ sao hào phóng đều đem tặng người?
Vũ phu nhân lắc đầu nói: "Phu quân ta chốc lát liền về đón ta, lần này trở về, vốn tưởng rằng có thể tìm được thân nhân, không nghĩ tới nàng đã qua đời nhiều năm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938320/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.