"Nếu trời tròn, như tấm lụa bao lấy đất, làm sao sẽ song song? Trời đất tương tiếp, tất nhiên là bởi vì trời bao lấy đất, về phần nửa hình tròn ngươi nói, có lẽ, đất cũng không thẳng tắp, mà là cong." Tô Bách Lâm trầm ngâm trong chốc lát, đánh trả lại toàn bộ đạo lý của Dung Văn Thanh.
Dung Văn Thanh sớm đoán được Tô Bách Lâm sẽ trả lời như vậy, chính là Tô Bách Lâm đã quên một việc.
Trời tròn đất vuông theo lời thánh nhân, chính là thể hiện một loại tư tưởng, chủ yếu là quan điểm âm dương gắn bó, trong đó có hai học thuyết thịnh hành, "Cái Thiên Đạo" và "Hồn Thiên Đạo". Lời của Tô Bách Lâm chính là xuất phát từ Cái Thiên Đạo, trời đất tương tiếp, trời như cái nắp nồi nửa hình tròn che lại đất, nhưng cách nói này ở thời điểm Mục triều còn chưa dựng nước, đã bị lật đổ.
Bởi vì nếu trời nửa hình tròn, đất vuông, kia chẳng phải là còn bốn góc không che lại được sao?
Lúc Mục triều mới dựng nước, một học thuyết "Cái Thiên Đạo" khác thịnh hành, cho rằng ở giữa trời và đất, có tám cây cột chống. Cách nói này càng không đáng tin cậy, chỉ là mãi cho đến hiện tại cũng chưa có ai đưa ra quan điểm khác, cho nên "Cái Thiên Đạo" mới thịnh hành như vậy.
Dung Văn Thanh phủ nhận cân bằng, là phủ nhận nội dung "Cái Thiên Đạo" thứ hai.
Mà "Hồn Thiên Đạo" do một thiên văn học gia đời sau của Mục triều đưa ra, hiện tại chưa có học thuyết này.
Tô Bách Lâm tri thức hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/938299/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.