"Bá Du......" Mục Hồng Giác lẩm bẩm hai chữ này, mang theo âm cuối gợi cho tâm can Dung Văn Thanh run lên, "Bá Du không phải là nữ nhi duy nhất trong nhà?"
Danh giống nam tử, tự cũng giống, lại không phải là nữ nhi duy nhất trong nhà?
"Phải, còn có một đệ đệ." Tuy Dung Văn Thanh không thích tên đệ đệ đột nhiên xuất hiện đó, nhưng nàng cũng vẫn phải thừa nhận có một đệ đệ, cho dù là ngoại sinh tử.
Bởi vì đó là quan hệ huyết thống, không liên quan đến việc có được vào gia phả hay không.
Mục Hồng Giác nhìn ra cảm xúc Dung Văn Thanh khác thường, thoáng nghĩ liền hiểu được, phỏng chừng hai người không phải cùng phụ mẫu, "Vinh quang của gia tộc không thuộc về cá nhân."
Cho nên mặc kệ tình huống trong nhà ngươi thế nào, chỉ cần ngươi có tài hoa, liền cũng đủ mọi người nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa.
Dung Văn Thanh gật đầu, giơ lên chén rượu hoa đào, uống một hơi cạn sạch.
Kính rượu cũng cần chú ý, Dung Văn Thanh tuy đứng đầu kỳ thi phủ, lại không có công danh gì, nàng không có tư cách kính rượu với Mục Hồng Giác.
Đương nhiên, chung quy sẽ có một ngày, nàng có thể được Mục Hồng Giác kính rượu!
Uống chút rượu rồi tâm sự, ngồi một hồi có thể ngốc cả ngày.
Nhị hoàng tử cũng đến văn hội ở rừng đào, chỉ là trước kia hắn từng bái vào học ở Đào Lý học phủ, cho nên ở văn hội hắn vẫn ngồi cùng sư sinh của Đào Lý học phủ, cách đám người Mục Hồng Giác đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/241414/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.