Đảo mắt, Trương Cẩm Trình đã đọc xong bảng vàng trong tay, Đào Hạnh siết chặt lấy góc áo, vẫn là không có danh tự của tiểu thư.
Nàng nghiêng người ngó Dung Văn Thanh một cái, Dung Văn Thanh trông vẫn như cũ, biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, nàng chậm rãi uống trà, lúc giơ tay nhấc chân lộ ra phong thái nhiếp người.
Đào Hạnh nhớ tới Dung phu nhân, Dung phu nhân nói rằng nữ tử nên tìm cho mình một chỗ dựa. Nhưng người phong tư trác tuyệt như tiểu thư, thế gian có nam tử nào có thể xứng đôi?
Tào Trí Uyên nhìn đám đệ tử còn đang chờ ở phía dưới, âm thầm gật đầu, những thiếu niên này là may mắn, bởi vì giữa bọn họ sẽ xuất hiện trong hai mươi hạng đầu, rất có khả năng khảo thủ công danh, vì Đại Mục triều mà ra sức cống hiến.
Nhưng bọn họ cũng là bất hạnh.
Bởi vì bọn họ sinh cùng thời đại với người kia.
Địa bảng đỏ thẫm chậm rãi được mở ra trong tay Tào Trí Uyên, đám đệ tử đang chờ đợi bất giác* ngưng thở.
*hành vi vô thức
"Tiểu thư?" Đào Hạnh bị động tác của Dung Văn Thanh doạ nhảy bắn lên.
"Đi thôi." Dung Văn Thanh mỉm cười, khi đi góc áo nhẹ bay, bạch sam xoè ra một đoá bạch liên*, giống như cảm giác người ta cảm nhận được ở nàng.
*hoa sen trắng
Cao nhã thánh khiết, không thể khinh nhờn.
Mặt Đào Hạnh đỏ lên, tim đập gia tốc, tiểu thư như thế nào có chút khác so với ban nãy.
Đi thẳng không nói một lời làm bừng tỉnh mọi bối cảnh, Đào Liễu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-co-de-nhat-te-tuong/241412/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.