Diệp Phàm thật cảm thấy vô cùng chấn động. Nếu như lúc trước có người nói với hắn chuyện này, hắn nhất định là cười bàng quang. Dù sao thế giới mấy ngàn năm rồi đều không có biến đổi gì, đột nhiên xuất hiện dị dạng, sẽ làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.
Nhưng mà lúc này nghe nàng nói ra, hắn lại mười phần mười là tin nàng nói thật.
Không kể đến làm sao nàng nghe được gia gia nói kể cho hắn nghe, chỉ cần nghĩ đến trận chấn động ngày hôm qua, suy đi ngẫm lại đều cảm thấy là chuyện có thật.
Sắc mặt của hắn có chút trầm trọng, chợt gật đầu trầm giọng nói:
- Ta đã biết.
Lại xoay người nhìn nàng bắt gặp ánh mắt động lòng người kia, muốn nói cái gì đó, lại tựa hộ không làm được, chỉ cười nhẹ một cái, chậm rãi đứng dậy.
“Chuyện kia, ta sẽ đáp ứng”
Hắn nhẹ nhàng nói, hai người cũng chưa phải là quan hệ kia, không gặp nhau có lẽ sẽ không có cái gì quá đau buồn, có thể là như vậy.
Lâm Khinh Tuyết ánh mắt có chút đờ đẫn, hai cánh tay nâng người từ từ đứng dậy, gật đầu, khẽ nói:
- Về sau ta cũng sẽ rất ít khi đến trường. Ngươi ở trường phải thật cố gắng, còn có, cho ta gửi lời hỏi thăm tiểu Hinh.
Cũng không bao lâu sau, hai người đường ai nấy đi. Mặc dù có nhiều lời muốn nói, nhưng đều sẽ im lặng. Đôi lúc, chỉ cần một ánh mắt đã là đủ. Thân phận thật khác biệt, cũng sẽ đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chu/2155393/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.