Tra Nghiêm Vân theo bản năng lui về sau một bước, cách kia sâu xa một chút. Con sâu kia dường như cũng không để ý lắm tới ba người bọn họ, chỉ di chuyển cái thân hình nhồn nhộn, hướng thẳng về phía cái tháp sâu ở chính giữa.
Trác Hùng nhìn Nghị Siêu đang tỏ vẻ khó chịu, hỏi: "Bị con sâu đó cắn một cái, làm sao mà tới nỗi phải cắt cụt cả chân?"
Nghị Siêu tiếp tục nói: "Ngày đó tôi cùng chỉ đạo trưởng đưa phó đội trưởng đi, thời điểm đó anh ta đã hôn mê sâu. Chúng tôi vén ống quần, tháo băng ra nhìn thì thấy chỗ bị cắn mất một khối thịt, cỡ chừng một cái chén nhỏ. Vết thương cũng đã bắt đầu biến thành màu đen, mặc dù thời tiết Tây Tạng lạnh lẽo, nhưng chúng tôi cơ hồ đều cùng ngửi thấy mùi hôi, giống như vết thương đã bị viêm nặng vậy.
Sau khi thay quần áo cũng phát hiện toàn thân anh ta cũng chuyển sang màu tím đen. Tôi chịu trách nhiệm chăm sóc cho anh ta, chỉ đạo trưởng thì khởi động xe suv, nhanh chóng đưa tới bệnh viện để cấp cứu."
"Khi ở ngoài phòng bệnh nhân tôi cũng có trao đổi lại mọi chuyện với chỉ đạo trưởng, chỉ đạo trưởng cũng cảm thấy hết sức khó tin, tại sao một phó đội trưởng luôn làm tốt mọi nhiệm vụ được giao, không bao giờ chùn bước, kinh nghiệm phong phú lại có thể bị một con sâu cắn tới mức như vậy. Nhưng Tây Tạng cho tới bây giờ không thiếu những điều thần bí, chỉ đạo trưởng dặn dò tôi không nên nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chinh-dao-nhan/2487561/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.