Trong thôn, Trác Hùng cùng Hà Nghị Siêu cúi xuống giếng cổ kêu một hồi mà không thấy phản ứng, dĩ nhiên là cảm thấy gấp gáp đến độ phát điên.
Hà Nghị Siêu lập tức vơ lấy những trang bị gần đó, cho vào ba lô leo núi rồi vội vàng đeo lên, nắm sợi dây, nói với Trác Hùng: "Trác Hùng, cậu ở phía trên trông chừng, tôi đi xuống xem tình hình bên dưới, chắc chắn ở đó xảy ra chuyện rồi!"
Trác Hùng đưa tay cản Hà Nghị Siêu lại, dõng dạc nói: "Để tôi đi xuống đi, trước kia khi còn tại ngũ tôi thuộc đội phản ứng nhanh, nếu bàn về khả năng leo dây, toàn bộ đại đội tôi nhận thứ hai không ai dám nhận thứ nhất!"
"Phía dưới đều là người trong đội khảo cổ của tôi, không nói đại ca Nghiêm Vân là người tôi kính trọng, lão Vương cũng là chỗ thân quen, tiểu ma nữ thì tôi coi như là em gái ruột. Hơn nữa, nhiệm vụ của cậu chỉ là đưa chúng tôi vào núi, bây giờ đã hoàn thành, cậu có thể quay về. Xuống giếng rồi sẽ không rõ sống chết, ngộ nhỡ cậu có mệnh hệ gì, chúng tôi tới một người nhặt xác cũng không có!"
Trác Hùng vứt điếu thuốc trên tay đi, hung hãn đạp lên thành giếng một cái, quát lớn với Hà Nghị Siêu: "Hà Nghị Siêu, cậu nói cái gì thế? Trác Hùng tôi chẳng lẽ là hạng người ham sống sợ chết như vậy hả? Không nói tới quan hệ giữa hai chúng ta, nhưng dù sao tôi đã cùng chung sống vài ngày với cả đội, mọi người tôi đều chân thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chinh-dao-nhan/2487545/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.