Sau khi cởi dây trên người xuống, Tra Nghiêm Vân bắt đầu tiến hành thăm dò nơi này. Dưới chân hắn là lớp đất đá trơ trọi màu đen, cũng không có dấu vết nơi này là do con người tác động, có thể là tự nhiên tạo thành. Trước mặt là một dòng sông ngầm, mà phía sau chính là nham thạch cứng rắn, tính cả cái giếng cổ thì tạo thành một hình chữ L, giếng cổ thẳng xuống, sông ngầm nằm ngang.
Dòng sông ngầm này có thể bắt nguồn từ phía Kỳ Phong Sơn chảy xuống, tới chỗ giếng này thì đã là cuối dòng, cũng được người xưa đào thành một cái giếng. Chỗ hắn đặt chân bây giờ nằm trên một tảng đá lớn màu đen, phía trước có chỗ lõm sâu xuống, giống như khi nước lên bị cuốn lại thành xoáy vậy.
Tra Nghiêm Vân tưởng tượng một chút, độ sâu của giếng cổ là hai trăm bảy mươi thước, vậy chẳng nhẽ không gian này hôm qua vẫn còn chìm trong nước? Nếu hai người lão Vương ở dưới này thật, vậy... Thời gian đã qua lâu như vậy, bọn họ còn có cơ hội còn sống sao? Tra Nghiêm Vân một lần nữa nhìn về phía cái giếng, dứt khoát quyết định đi về phía trước tìm kiếm.
Cũng may cái đèn chiếu xa được Nghị Siêu mua quả thật rất tốt, ở trong cái thế giới ngầm này mà tầm mắt của Tra Nghiêm Vân vẫn có thể nhìn được trong phạm vị năm mươi mét. Nhìn dòng nước trong con sông ngầm vẫn đang chầm chậm chuyển động, Tra Nghiêm Vân thử kêu lên mấy tiếng: "Lão Vương, lão Vương, hai người ở đây không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chinh-dao-nhan/2487537/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.