Vừa nãy cái giếng vẫn còn đầy ắp, chỉ qua một chút thời gian đã khô ráo, tất cả đầu mối lúc này đều bị đứt đoạn, nhưng thời gian đã gấp lắm rồi. Nếu qua hôm nay mà vẫn không tìm thấy người, chỉ sợ sau này khó có thể gặp lại. Nhìn đống dây ở bên cạnh, trong lòng Tra Nghiêm Vân thậm chí có ý niệm muốn xuống giếng xem thử, nhưng cái giếng này sâu tới hơn hai trăm thước, xuống được sao? Dù có đủ dây đi chăng nữa, chưa chắc không khí đã đủ.
Chuyện xấu luôn tới nhanh như vậy, khi Tra Nghiêm Vân đang suy tư trước sau thì hắn phát hiện ra một chi tiết nhỏ. Trác Hùng đưa một điếu thuốc cho Nghị Siêu, hai thứ giúp đàn ông giải sầu chỉ có khói thuốc và rượu. Nghị Siêu giờ phút này cũng đang buồn phiền, lưng dựa vào thành giếng, hút vài hơi, thuận tay liền đưa ngón tay kẹp điếu thuốc lên thành giếng mà vẩy tàn.
Mỗi người đàn ông đều có cách hút thuốc khác nhau, cho nên tàn thuốc sau khi hút cũng được vẩy ra theo cách khác nhau, Nghị Siêu là kiểu khi vẩy tàn thuốc sẽ bắn ra xung quanh rất nhiều. Tàn thuốc được vẩy ra, dĩ nhiên là sẽ rơi vào trong giếng, chập chờn qua lại trong bóng tối. Lúc này Tra Nghiêm Vân đột nhiên phát hiện tàn thuốc sau khi bay vào trong giếng tựa như có chuyển động khác lạ, không tiếp tục rơi vào trong giếng mà là bay lên, hắn vội vàng tới gần, đưa má mình tới giữa miệng giếng thì có cảm giác tóc mình hơi bay lên. Tra Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chinh-dao-nhan/2487531/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.