Dịch: Ly Hạ
***
Tra Nghiêm Vân lên tiếng: "Một mạng người chỉ đáng năm mươi ngàn tệ? Cả gia đình chỉ còn lại một đứa bé tám tuổi chưa hiểu chuyện, bố mẹ nó cũng không còn, sau này phải sống thế nào?"
Đội trưởng đội cảnh sát giao thông không nhận ra hắn, còn tưởng rằng là một người trong thôn nên nói: "Đồng chí, không biết ý kiến của anh là gì?"
Tra Nghiêm Vân nói với quản lý Kim: "Một mạng người phải bồi thường một trăm năm mươi ngàn, mọi chi phí từ giờ cho tới năm đứa bé kia được mười tám tuổi đều phải do nhà tang lễ chi trả. Hậu sự của bốn người trong gia đình đó cũng phải do nhà tang lễ phụ trách, quản lý Kim có đáp ứng hay không?"
"Một trăm năm mươi ngàn?"
Cả phòng họp lập tức náo nhiệt, số tiền đó rất lớn. Một năm mà tài chính toàn huyện mới thu vào được một triệu tệ, người này vừa mở miệng ra đã đòi một trăm năm mươi ngàn cho một người, tổng cộng là sáu trăm ngàn, đã quá nửa ngân sách của huyện rồi. Hơn nữa còn cả tiền nuôi dưỡng đứa bé kia nữa, chi phí tổng cộng phải vào khoảng hai triệu tệ.
Quản lý Kim chưa kịp mở miệng thì một lãnh đạo sở dân chính lập tức đứng dậy phản đối: "Đồng chí, yêu cầu của anh quá cao. Đội cảnh sát giao thông cũng chỉ dựa theo quy định của luật pháp mà đề xuất thôi"
Tra Nghiêm Vân cũng không thèm quan tâm tới người này, hắn chỉ nhìn chằm chằm quản lý Kim, cao giọng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chinh-dao-nhan/2487492/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.