Lục Hành nhìn cô.
Tang Doanh nói: “Khối ngọc bội này thật sự không phải là vật trong cung, càng không có khả năng là đồ trang sức của Võ hậu.”
“Sao cô biết?”
“Võ hậu cầm tinh con chuột, chuột thì bị mèo bắt, bà ta sao có thể đeo ngọc bội hình mèo được. Do đó, tần phi phu nhân ra vào cung đình lúc bây giờ không thể cố tình phạm huý kị. Xa hơn nữa, trong cung thời kì đầu nhà Đường cũng không thịnh hành kiểu ngọc bội này. Với lại tôi có tra tư liệu, loại hình mèo đùa bươm bướm này lại có chút giống ngọc Xuân Thủy mà hơn một nghìn năm sau dị tộc vào thống trị Trung Nguyên điêu khắc ra.”
“Ngọc Xuân Thủy là gì?” Lục hành nghe xong sửng sốt.
“Đó là ngọc bội bên trên khắc hoa văn chim ưng vồ ngỗng, dân tộc Trung Nguyên ngày trước chưa từng dùng qua hình thức này.”
Lục Hành nghe vậy không khỏi thận trọng xem xét miếng ngọc bội kia, chỉ thấy ở mặt trên, tư thế mèo nhỏ nhào về phía bươm bướm, quả thật có chút giống chim ưng vồ mồi.
“Nói như vậy ngọc này là giả?”
“Không, ngọc là thật, hơn nữa là ngọc bích xanh trắng thượng hạng. Nhiều đồ ngọc thời Đường dùng loại ngọc xanh trắng này làm chất liệu. Anh xem trên mặt còn có vết bẩn mà bùn đất qua bao nhiêu năm ăn vào ngọc. Tuy vậy tì vết không che được ánh ngọc, ngọc này có thể nói là hàng cao cấp.”
“Vậy rốt cuộc là thật hay giả?”
“Tuy rằng không phải ngọc thời Đường, nhưng cũng là vật mô phỏng vào sau thời nhà Liêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chi-kieu-nu-mong-khe-trach/84062/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.