Trương Gia Hồng vừa nghe tới danh xưng “Hồng Kông tam tiện khách” thì đã biết người đến là ai, mặt đen ngay tại chỗ nhưng khi xoay người lại đã biến thành một nụ cười còn rạng rỡ hơn, bắt chước lại giọng điệu của đối phương, “Ai vậy ta, ui cha, sao tôi không thấy ai hết nhỉ?”
Anh ta cố ý ngửa đầu nhìn qua nhìn lại, khiến người đối diện tức xịt khói, xụ mặt xuống ngay tức khắc.
Trương Gia Hồng lúc này mới lộ ra biểu tình bỗng dưng đã hiểu: “Hóa ra là cậu chủ Khưu à, ngại quá, mắt tôi không được tốt, suýt chút nữa không phát hiện ra ông, không lẽ ông cũng tới cưỡi —— ngựa —— sao?”
Ba chữ cuối cùng được kéo dài âm tiết, Khưu Duy Đức nhìn thoáng qua Tô Tuệ Tuệ mặt mày tái nhợt, cười lạnh: “Trương Gia Hồng, tôi thấy trình của ông cũng chỉ đến thế thôi, suốt ngày chỉ biết tiêu tiền của bố mẹ, còn kiếm đàn bà thừa lại của người khác để chơi, cũng không chê xui!”
Khưu Duy Đức dám hô to gọi nhỏ với Trương Gia Hồng trước mặt mọi người, tất nhiên không phải hạng người vô danh.
Đài Loan vào những năm bảy mươi tám mươi dưới thời Tưởng Kinh Quốc cầm quyền, kinh tế tăng trưởng nhanh, các ngành các nghề đều có bước phát triển lớn, trong đó bao gồm cả Khưu gia Đài Loan. Cha của Khưu Duy Đức, Khưu Chí Trung tại thời điểm đó đã chứng kiến các cuộc thảo luận về ngành bán lẻ tại Đài Loan, quyết đoán rời quân đội theo kinh doanh, đến hôm nay đã gần như lũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chi-kieu-nu-mong-khe-trach/1901922/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.