Với mấy anh công tử ăn chơi như Lục Hành mà nói, họ nắm rõ như lòng bàn tay những nhà hàng ẩm thực của từng quốc gia đẳng cấp nhất của thành phố B không khác gì nhà mình, thậm chí đến mức có thể trực tiếp quét mặt (thay vì quét thẻ),người ta vừa nhìn thấy anh ta, chào hỏi ngay lập tức: “Chào cậu Lục, vẫn là phòng bao số 9 ạ?”
Lục Hành trang trọng gật đầu, đi theo sau người phục vụ dẫn đường, chẳng qua hành động làm hàng như vậy trong trường hợp đằng sau đi theo một cô gái mặc quần bò áo thun, hiệu quả đã bị rớt giá đáng kể.
Trong phòng bao sáng sủa rộng rãi, toàn bộ một mặt tường được thiết kế cửa sổ sát đất, nơi đây tọa lạc ở khu CBD trong trung tâm thành phố (CBD là viết tắt của Central Business District – là khu vực trung tâm hành chính và thương mại của một thành phố),từ phía trên nhìn xuống, phân nửa toàn cảnh kiến trúc trong thành phố lọt vào tầm mắt.
Tang Doanh mở thực đơn ra, hào hứng xem.
Món ăn Quảng Đông mãi đến đầu thế kỷ trước mới bắt đầu phát triển, tuy Tang Doanh đã biết được từ trong trí nhớ của thân xác này, nhưng sau khi tới đây vẫn chưa bao giờ nếm thử, nhìn những hình ảnh màu sắc sống động trên thực đơn, không khỏi thấy cơn thèm ăn tăng mạnh, đột nhiên cảm thấy xuyên việt đến đây thật ra cũng có chỗ tốt đấy chứ.
Hai người chọn vài món ăn, nhân viên phục vụ cầm thực đơn ra ngoài, cửa được khép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-chi-kieu-nu-mong-khe-trach/1901920/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.